Lê bước chân trên còn đường lớn, giữa lòng phố lạ, bản thân chợt thu nhỏ lại, để kìm nén một sự khao khát đang chực chờ bùng phát. Đêm ở Sài Gòn, thiệt thú vị không biết nói sao, đại khái như kẻ thong manh được một dịp sáng mắt. Sau hồi ăn nhẹ tại khu công viên trước nhà thờ Đức Bà, thì lũ chúng tôi kéo qua khu đi bộ Nguyễn Huệ, trước đó không quên ghé một tiệm trà sữa đặc sản ở thành phố mang tên Bác, mà mãi tới lúc viết cái bài này, thương hiệu ấy vẫn chưa xuất hiện ở nơi nào khác ngoài Sài Gòn – Trà sữa Phúc Long, chúng tôi chen chân vào một cửa hiệu nhỏ nằm cạnh phố đi bộ Nguyễn Huệ, lần đầu tiên cái vị trà sữa có thương hiệu chảy qua họng, làm tôi thấy mơ màng, khác hẳn mấy loại trà vĩa hè đầy những vị mùi của hàng Tàu khựa, không hẹn ngày hết hạn. Ngồi đây uống vài ngụm, nhìn người đi qua lại lại, tôi mới chợt hiểu thế nào là thành phố trẻ, nơi những người trẻ tuổi khao khát được tìm về cùng hoài bão của riêng mình, tôi đã có một khoảng thời gian ngẫm nghĩ như thế, theo