Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2018

Lang thang 2 ngày tại Sài Gòn P. Cuối

Lê bước chân trên còn đường lớn, giữa lòng phố lạ, bản thân chợt thu nhỏ lại, để kìm nén một sự khao khát đang chực chờ bùng phát. Đêm ở Sài Gòn, thiệt thú vị không biết nói sao, đại khái như kẻ thong manh được một dịp sáng mắt. Sau hồi ăn nhẹ tại khu công viên trước nhà thờ Đức Bà, thì lũ chúng tôi kéo qua khu đi bộ Nguyễn Huệ, trước đó không quên ghé một tiệm trà sữa đặc sản ở thành phố mang tên Bác, mà mãi tới lúc viết cái bài này, thương hiệu ấy vẫn chưa xuất hiện ở nơi nào khác ngoài Sài Gòn – Trà sữa Phúc Long, chúng tôi chen chân vào một cửa hiệu nhỏ nằm cạnh phố đi bộ Nguyễn Huệ, lần đầu tiên cái vị trà sữa có thương hiệu chảy qua họng, làm tôi thấy mơ màng, khác hẳn mấy loại trà vĩa hè đầy những vị mùi của hàng Tàu khựa, không hẹn ngày hết hạn.  Ngồi đây uống vài ngụm, nhìn người đi qua lại lại, tôi mới chợt hiểu thế nào là thành phố trẻ, nơi những người trẻ tuổi khao khát được tìm về cùng hoài bão của riêng mình, tôi đã có một khoảng thời gian ngẫm nghĩ như thế, theo

Lang thang 2 ngày tại Sài Gòn P.1

Tối ngày 9/8 sau khi ăn no nê cùng lũ bạn, một chầu nhậu của những con người thất nghiệp, tôi vội chạy về nhà thu xếp chút hành lý cho chuyến khởi hành đêm, đi Sài Gòn. Sài Gòn, thành phố hoa lệ, với hoa cho người giàu và lệ dành cho kẻ nghèo. Một hòn ngọc của Viễn Đông trong quá khứ, nơi mà hầu hết những lũ sinh viên chúng tôi, ở cái dãy miền Trung này, luôn khao khát được đến và lập nghiệp, người ta chẳng nói đất cũ đãi người mới đó sao. Nơi sôi động, trẻ trung nhất Việt Nam này, đã luôn là cảm hứng của chúng tôi trong những lần trên giảng đường, trong những lần mơ màng về tương lai sắp đến. Sau ra trường, đúng thật, lũ bạn đã lần lượt đội nón ra đi, theo kiểu không hẹn ngày gặp lại. Chúng nó đi Sài Gòn hết thẩy, còn tôi lại bám víu quê nhà, ôi 3 tháng đầu tiên kể từ lúc tốt nghiệp, tôi đã thành ra một chàng thanh niên thất nghiệp đúng điệu, râu tóc xuề xoà, và đôi mắt thì luôn thâm quần vì những lần thâu đêm đánh game. Sau vài lần cà phê qua lại với hội bạn thân, chúng

LƯỢM LẶT CÀ PHÊ CÓC 2

Cuộc sống có những góc khuất, để một khi đã vô tình chú ý đến, bất chợt ta phải rùng mình sợ hãi nếu phát giác những mảng tối sâu hoắc trong vô vọng. Tối thứ 7, dạo một vòng thành phố, gió nhẹ đủ để những cặp đôi đương yêu nhau thấy hạnh phúc, thấy những cái ôm là thấu tình hợp lý, thì cũng đủ để những kẻ đi lang thang một mình khi nhìn phải thấy se lạnh.  Có khi, chỉ cảm giác lạnh từ trong tim toát ra, quả thực, đáng sợ hơn cả một cơn sốt rét.  Tấp vào quán cà phê quen thuộc, tránh cái lạnh nhẹ kia, và tránh cả sự cô đơn trong lòng, quen miệng, kêu ngay một ly cà phê sữa đá, và nhâm nhi trước ly trà nóng, được nhân viên mang vội ra cho khách đến. Mắt mơ hồ nhìn ngắm phố phường, trong giai điệu ưa thích, những bài hát của Scorpions với Still loving you, hay đại loại White Dove (tôi cực thích giai điệu của bài này). Chợt có một âm thanh nhỏ làm tôi dứt ngay cơn mơ màng, tiếng ú ớ từ đâu vang đến bên cạnh, ngoảnh mặc nhìn lại, một anh trai dáng cao ráo, tay xách một cái xô, hay nó

MUỐN LÀM VIỆC VÀ HOẠT ĐỘNG TÌNH NGUYỆN TẠI CÁC TỔ CHỨC PHI CHÍNH PHỦ Ở ĐÀ NẴNG MÀ TÌM HOÀI KHÔNG THẤY??

Hưởng ứng bài chia sẻ khá chi tiết của anh Hậu về các tổ chức phi chính phủ tại group DanangYouthHub (Các bạn có thể tìm đọc lại tại link sau: http://bit.ly/2AQmmyZ), trong blog này mình xin gửi một ít thông tin về các tổ chức phi chính phủ các bạn có thể tham gia tại Đà Nẵng. Thời còn làm tnv tại PNV, thấm thoát cái cũng gắn bó hơn 2 năm. Thú thật phần lớn các công việc, vị trí cần tuyển dụng được các NGO đưa lên mạng, khi đọc được chưa kịp hứng thú với các mô tả hấp dẫn về vị trí tuyển dụng, ngay lập tức đã phải hết hồn vì nhìn xuống location thì…. toàn vùng xa hoặc ở các thành phố khác (tập trung ở Hà Nội và Sài Gòn là nhiều). Thực sự vừa mới ra trường mà muốn xin việc vào các khu vực này lại một vấn đề nan giải nữa – KINH NGHIỆM :3 , không phải kinh nghiệm 1 năm mà là 2 – 3 năm. Thôi thì ngưng than thở và nhanh chóng tự vun vén, vớt vát chút kinh nghiệm công việc ngay từ khi còn trên giảng đường, hoặc chộp ngay thời cơ làm tình nguyện viên cho các tổ chức phi chính phủ luôn kh

AI CHO TÔI LƯƠNG THIỆN

“Tao muốn làm người lương thiện ! Ai cho tao lương thiện ?” là câu nói của Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao. Người ta cứ ngở như đó là câu văn trong một tác phẩm văn học đơn thuần, nhưng có ngờ rằng Chí Phèo kia đâu chỉ là tên gọi của một cá nhân, mà còn là ám chỉ cho cả một lớp người trong xã hội. Và; xã hội thì đời nào cũng như nhau cả, ngay chính trong đời này vẫn còn những Chí Phèo như thế! Có khác chăng là ngữ nghĩa từ “lương thiện” này được thể hiện dưới nhiều mặt khác nhau trong cuộc sống. Khi tiếng chuông đồng hồ đã điểm chính xác 5h30 chiều, tức là vừa đúng y giờ về của những nhân viên công sở mẫn cán, Anh vẫn còn lưu lại bên bàn giấy, cố làm nốt cho xong công việc, chỉnh sửa thêm tí chút proposal thêm phần bắt mắt với hy vọng nhận được cái gật đầu từ client. Một nhân viên mới toanh trong nghề thì còn mẹ gì đâu ngoài nhiệt huyết và đam mê công việc, chứ còn kinh nghiệm?! Xin thưa rằng không! Vì sao? Vì mới ra trường!.  Chị Sếp từ trong phòng riêng đi ra,