Chuyển đến nội dung chính

Hai năm sau ra trường - Tâm sự Zalo (P3)


Tiếp tục series than thở khóc dạo trên Zalo mà phải sau gần 2 năm mới tiếp tục vì một chữ "Nhác" tranh thủ thời gian rãnh rỗi tập 2 (sau khi nghỉ việc nữa). Cuộc đời con người ta nếu chỉ nhìn ở điểm hiện tại, thực khó để tưởng tượng điều gì đã chắp cánh nên hiện tượng đó. Những bài viết của tôi, nếu bạn đã đọc trước đây mà còn đang nữa tin nữa ngờ thì có thể đọc qua chuỗi bài ngắn trên Zalo này để có cái cơ sở mà tin mấy điều tui kể trong Blog là thật đến 99% + 1% thêm thắt hư cấu cho vui đời.


14/11/2016

Lâu quá chưa cập nhật, lướt tới nhìn lui lại thấy mốc meo cả lên, trang blog lượt view vẫn có mỗi ngày dù bài cuối cùng đã cách đây chừng 6 tháng, ngay cái lúc thôi bôn ba nhảy cóc mà án chừng cho một công việc bền lâu ;p Ừ thì 0 có gì phải đáng lo suy tư như hồi làm công nhân cũng chẳng phải phân vân như hồi làm bốc sếp, thành thử méo có gì để rên rỉ trên blog :3

Liệu chừng có phải đang chán ngán cho cuộc sống bình lặng sắp đến, phải chăng tuổi trẻ chỉ là hữu hạn và đích đến gần kề đây là an phận của tuổi già --b. Không còn lần thức thâu đêm tự thưởng cho mình một vài tập onepiece, xem ít phim nghèo vì sợ mai đến lại p xách đít đi làm cái cv mình méo ưa, đêm h đây cũng vẫn thức nhưng là thổn thức cho 1 hay 2 năm sắp đến ;D liệu h đây, tà tà một công việc đã là đủ trong lòng ta. 

Uhm uhm cứ mỗi lần như vậy ta phải vùng ngay dậy, lết ra quán cf quen thuộc, để rồi chính ta ngồi đây tự tl cho những câu hỏi vớ vẫn, bằng cách ... đệt zalo lại 1 lần nữa cắt đứt mạch cảm xúc của e rồi p-(


26/11

25/11 Đón đợt rét đầu mùa với black friday :3 tưởng không lạnh mà ngờ đâu lạnh dek thể tưởng tượng được các bác ạ. Ừ thì trời này cũng nhác ra đường, chỉ có cái bụng lúc đói mới đủ sức làm mình chồm dậy khỏi giường, móe thế dek nào mình đã lạnh, thấy chúng nó đi ngoài kia ôm nhau ấm áp tự nhiên lại càng thấy lạnh hơn :'). 

Sáng h đi mô cũng nghe bàn tán đồ hạ giá, mà gần tết cũng mún sắm vài bộ lắm chớ ít ra nhở có nghĩ việc thì vẫn còn cái áo mới giá rẻ để mặc, thấy mấy bạn nữ mua đồ mà ham vãi, mà tính mình lại ko khoái đi shop lựa đồ lắm ><, tới đó chak cũng dek bik mua cái gì, mà phận mình chờ có ngày này chỉ chực mua hosting vs domain thì may ra còn dễ ;p chớ p chi có gấu mua áo mặt thì ngon X-) Nhưng mà thôi, cứ chờ con bạn ở SG lúc về mua cho cái quần đùi trái cây cho đở chạnh lòng vại :* Đúng là black, sáng ni cũng kịp nhận ra cơ số chuyện :WIPE ko màn cty bự, chấp nhận hoàn cảnh để kiếm sếp xịn theo học hỏi mần ăn mà gặp sếp cũng bê nốt thì chak em ăn xin quá :') các bác ơi :-((

Lần đầu tiên tôi tự mua tên miền, set up các kiểu con đà điểu cho ra trang web caongaytho.com mà khỏi sài chùa anh Google trên blogspot

04/12
Ngày mưa, mưa cuối đông, trong cái lạnh gay gắt. Những tưởng cái sự dữ dội rít trong từng cơn gió với những đợt mưa dầm sẽ cuốn luôn cái ngày t7 này của tôi trong màu thê lương của mây trời xám xịt. 

Nhưng không, mưa dài nặng hạt rồi cũng bất chợt dừng đột ngột, nắng về, hòa cùng chút mưa lả tả, nắng len vào từng hạt mưa, và mưa trong cơn nắng, tôi chợt thấy có mưa hồng, lung linh và rất đẹp, h mới hiểu tcs đã thấy gì trong mưa hồng. Một vẻ đẹp nhẹ, thoáng chút buồn của mưa, chợt nhớ lại tuổi trẻ ít nhiều cũng mang vẻ đẹp kì lạ đó, nhưng chợt tỉnh lại nhận ra rằng: còn gì nữa đâu sương mù đã lâu và hỡi ôi tháng năm gót chân mòn trên phím du, ngắm nhìn cơn mưa hồng sắp tắt, đưa tay nhấp ngụm cf, bài hát yêu thích khi xưa lại vang lên đâu đó lời tự nhắc:  cuộc đời đó, có bao lâu, mà hững hờ, liệu trốn chạy có phải cách tốt để đối diện những khó khăn luôn hiện hữu hay là vui vẻ đón nhận như một phần sắc hoa của cuộc sống muôn màu này, thôi thì có còn bao lâu, chớ nên hững hờ vội buôn tay. 


22/12/2016 
Bạn định nghĩa như thế nào là thực? Trong vài đêm điên khùng; một chút lùng bùng trong công việc, chợt nhớ lại câu chuyện của đứa e về hai viên thuốc đỏ và xanh, vội dành ngay các đêm dài cày cho đủ 3 phần của Ma Trận, để rồi lại cảm thấy có một chút gì không ổn với hiện tại.

Có những giấc mơ rất thật và những đời thực như trong mơ vậy, liệu tỉnh giấc và thức dậy trong một thế giới rất thật, bạn có dám chắc mình đang tỉnh??  Cơ mà suy cho cùng thực ảo có phải là một vấn đề? cái chính là ta đang sống một cuộc sống như thế nào :') Phải chăng tự do tự tại mới là hạnh phúc hay một giấc mộng đẹp thiên thu lại có phần tốt hơn. Tôi e là ông TCS hẵn đã coi được ma trận hay ít ra cũng có cùng idea vs hai anh em đạo diễn Wachowski thì trong bài hát mới có câu đi đâu loanh quoanh cho đời mỏi mệt --b Liệu nơi ta đang sống đây là một matrix hay là zion, liệu Zion có phải là zion như chính bản chất của nó hay cũng chỉ là một vòng lặp; một bản nâng cấp mạnh hơn của matrix. Liệu con thỏ trắng kia có.

Quán cà phê Ấm - uống 1 mình thì chẳng ấm chút nào

1/1/2017
Sáng cf tối trà sữa :') uống kiểu này chak tổn thọ die sớm :q
Lần thứ 2 đi ún ding tea mặc dù bố đã cực ko thik rồi :l vì giá chát quá ún thì ngon nhưng tâm trí không còn thì sao mà thưởng thức đc ahuhu đầu năm thêm hai quả cưới hỏi thì chak em phải ứng cử một chân cái bang quá :wipe Đang ngồi duy ngẫm về tương lại cái có bạn xin ngồi chung chụp hình :>:> 

Năm ngoái cực sợ tết vì đi làm rồi tới tết lại thấy đống chi phí hợp lý; tự dưng năm này trông tết đến lạ kì; như người ta hóng chờ mùa đông dù biết rằng giá lạnh,  nhưng vẫn trông mong sau đông lạnh giá là một trời xuân ấm áp; là sức sống mới của tuổi trỏe; hẵn là cái data lậu này đang chờ đợt reset mới b-)b-)
Vườn chuối quê mình - Nơi mà sau này chắc chẳng còn dịp gặp lại

12/1/2017
Về quê ăn đám dỗ, cứ mỗi đám là 5, 7 mâm ăn, tự hỏi mai mốt tới phiên mình gánh chầu này thì tiền đâu mà trả, tàn tiệc ôm thêm đống chén dĩa thì có em gái xinh tươi nào mà dám quen chứ :') Chak ra tết về xin ba cho ít cây chuối trồng nữa ăn nữa bán, khởi nghiệp xuất khẩu chuối bán ra khắp thế giới quá, tự nhiên thấy tự tin lạ kỳ :)) lại thêm phần tự hào vì được đem chuối người việt quảng bá năm châu x-) 

Đã hai h sáng vẫn còn trăn trở Tức thì một suy nghĩ chen ngang, sáng mai ăn cái gì đây ta, uể oải tắt cái phim nghèo đang xem dở, đứng dậy rửa tay, đái một miếng nữa , tranh thủ like dạo nốt mấy stt rên rĩ đêm khuya của tụi bạn, xem như là cổ vũ cái sự cố gắng sống ảo của chúng nó b-), rồi chui vào giường ngủ, tranh thủ ko trời sáng thì toi :! Dạo h bố sống buôn thả quá đi thôi :-(( 
Từ trong giấc mơ, tôi lại thấy mình đang đứng đầu ngành sản xuất nông nghiệp, với thương hiệu chuối Việt nổi tiếng, cạnh tranh với các loại chuối Nhật, chuối Âu Mỹ, chẹp chẹp...:z
Trong hình là sếp mình - Nhân vật trong Truyện ngắn "Ngày 8 tiếng, đời công sở" - Gặp sếp ngày đầu dấn thân vô Agency quả thực may mắn.
17/1/2017
Mông lung như một trò đùa :')
Hay là dơ tay rút lui thôi :l

Mỗi ngày trôi qua lại đều rất ư theo cái nghĩa đều đều ấy, kiểu kiến tha lâu đầy tổ ấy, tà tà làm từ từ từng chút một, cuối cùng thu được mớ bòng bong :wipe Thế dek nào đi coi bói bà nào cũng kêu mình số giàu, ôi cái đệt h thì ăn còn dek bik ăn chi thì lấy đâu ra mà giàu hổng lẻ đến lúc thất thập cổ lai hy, đang nằm liệt chiếu, con cháu chuẩn bị đắp giấy vàng lên mặt thì bất ngờ trúng tờ Vietlot sao :! 
Các cháu sv, hs lúc nào cũng râm rang chọn cua vs cá, ôi cái dek đó chỉ là thứ để ăn, xôi thịt thế thôi, tựu trung không phải chuyện lớn cần bàn, cái cần hiện h là chọn sếp hay chọn lương đêy x-) Hic, khổ cái chọn đc sếp có vẻ ngon để mà theo, chuẩn bị bu bám thì má nghe tin con trai đi xa lại vờ ốm đau vật vã, khóc lóc :wipe mà nói vậy thôi chớ ở đây lâu lại đổ lầy, tp đáng sống thành thử sống ở khác dek thấy đáng nên thoai &-( hope một ngày nào đó đang thất nghiệp có kẻ đứng trc mặt vổ vai và nói, thằng ml kia, sếp mày đây :3

28/6/2019 - NDGBAO

Trong một chiều tà cũng như bao chiều khác, gần ly hương biệt xứ tự dưng cảm xúc tuôn trào dữ dội, điện thoại mai này không dùng nữa chắc nó khoá moẹ luôn cái zalo, đành nhờ bác Gồ giúp lưu trữ những kỷ niệm trẻ trâu một thời.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

MUỐN LÀM VIỆC VÀ HOẠT ĐỘNG TÌNH NGUYỆN TẠI CÁC TỔ CHỨC PHI CHÍNH PHỦ Ở ĐÀ NẴNG MÀ TÌM HOÀI KHÔNG THẤY??

Hưởng ứng bài chia sẻ khá chi tiết của anh Hậu về các tổ chức phi chính phủ tại group DanangYouthHub (Các bạn có thể tìm đọc lại tại link sau: http://bit.ly/2AQmmyZ), trong blog này mình xin gửi một ít thông tin về các tổ chức phi chính phủ các bạn có thể tham gia tại Đà Nẵng. Thời còn làm tnv tại PNV, thấm thoát cái cũng gắn bó hơn 2 năm. Thú thật phần lớn các công việc, vị trí cần tuyển dụng được các NGO đưa lên mạng, khi đọc được chưa kịp hứng thú với các mô tả hấp dẫn về vị trí tuyển dụng, ngay lập tức đã phải hết hồn vì nhìn xuống location thì…. toàn vùng xa hoặc ở các thành phố khác (tập trung ở Hà Nội và Sài Gòn là nhiều). Thực sự vừa mới ra trường mà muốn xin việc vào các khu vực này lại một vấn đề nan giải nữa – KINH NGHIỆM :3 , không phải kinh nghiệm 1 năm mà là 2 – 3 năm. Thôi thì ngưng than thở và nhanh chóng tự vun vén, vớt vát chút kinh nghiệm công việc ngay từ khi còn trên giảng đường, hoặc chộp ngay thời cơ làm tình nguyện viên cho các tổ chức phi chính phủ luôn kh

Ba năm sau ra trường - Tâm sự Zalo (P Cuối)

Mùa hè ở Toronto vào tháng 6 thời tiết khá kỳ quái, hôm se lạnh như đầu thu, lúc thì mưa xối xả như mới vào xuân, cái tiết trời khó chịu này nếu không làm cho con người ta dễ đổ bệnh thì cũng phải đến nỗi suy tư trầm cảm.  Thế là như một thói quen, với phương thức chữa lành tâm hồn đã thuộc lòng từ lâu, tôi vội đem cái loa, một ly đá, và lon nước mía ra ngoài ban công nhà. Trong tiếng nhạc rock ballad, làm ly nước mía đóng lon, nhìn xa xăm cây cỏ xanh mướt ngoài xa, đôi tay lần mò đọc lại những đoạn status ở zalo. Nếu như khoảnh khắc vừa trên tôi đây đã xem chừng là bình yên, thì tôi của thời gian vừa ra trường lúc trước nếu nghe thấy chắc chỉ cười khẩy, rồi cho đấy chỉ là hành động tự kỷ. 14/11/2018 Những lời ngại chưa muốn nói cũng đã phải đành nói, chút ngượng ngùng bấy lâu cũng đã tan biến trước sự nhiệt tình siêu dễ thương của anh chị bên tổ chức, vì rằng trước đó đã nghe được lời khuyên cứ gõ, cửa sẻ mở, nên mình đánh liều làm thiệt và sau đó mở lời xin xỏ thì được ngay điều mong

LÃNG QUÊN!

"Những điều không cần nhớ thì chớ phải lưu tâm!". Là chính tôi đã tự dặn lòng sống theo kiểu như vậy cho đời thêm thanh thãn, bớt âu lo. Khí hậu ở Toronto dù được cho là có đủ bốn mùa, xuân hạ thu đông; nhưng đối với tôi, đa phần là những khoản thời gian lạnh lẽo, như cái mùa hè đẹp đẽ năm nay, chưa kịp lên kế hoạch đi picnic ngắm hoa thì đã vội vào cuối hè. Mà đã gần sang thu đâu, tiết trời lại nhanh lùa về những cơn gió lạnh, rãi chút mưa mây cuối chiều làm cho dư vị mùa hè vừa qua chỉ còn là những ký ức mờ nhạt. Còn gì sung sướng hơn khi đương lạc lõng giữa cái nơi đất khách, trong một chiều mưa lạnh cuối hè, chạy ngay vào tiệm Việt, gọi một tô phở nóng hổi. Đi ăn ở cái xứ này, không cần phải thật ngon cho cam, chỉ cần tiện đường, vì hơn bao giờ hết, những kẻ tha phương mới hiểu được câu thời gian là vàng bạc. Nghe quảng cáo trên mạng thấy bảo có tiệm phở mở khuya, lại gần chỗ mình hay cà phơ, thì tôi tức tốc ghé ngay, lại đúng lúc những cơn mưa mới rơi tí tách, thế là nhi