Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Cuộc sống Agency

Ba năm sau ra trường - Tâm sự Zalo (P Cuối)

Mùa hè ở Toronto vào tháng 6 thời tiết khá kỳ quái, hôm se lạnh như đầu thu, lúc thì mưa xối xả như mới vào xuân, cái tiết trời khó chịu này nếu không làm cho con người ta dễ đổ bệnh thì cũng phải đến nỗi suy tư trầm cảm.  Thế là như một thói quen, với phương thức chữa lành tâm hồn đã thuộc lòng từ lâu, tôi vội đem cái loa, một ly đá, và lon nước mía ra ngoài ban công nhà. Trong tiếng nhạc rock ballad, làm ly nước mía đóng lon, nhìn xa xăm cây cỏ xanh mướt ngoài xa, đôi tay lần mò đọc lại những đoạn status ở zalo. Nếu như khoảnh khắc vừa trên tôi đây đã xem chừng là bình yên, thì tôi của thời gian vừa ra trường lúc trước nếu nghe thấy chắc chỉ cười khẩy, rồi cho đấy chỉ là hành động tự kỷ. 14/11/2018 Những lời ngại chưa muốn nói cũng đã phải đành nói, chút ngượng ngùng bấy lâu cũng đã tan biến trước sự nhiệt tình siêu dễ thương của anh chị bên tổ chức, vì rằng trước đó đã nghe được lời khuyên cứ gõ, cửa sẻ mở, nên mình đánh liều làm thiệt và sau đó mở lời xin xỏ thì được ngay điều mong

GAM 7 - MỚI RA LÒ LO MUA LẸ, SÁCH TUY HAY NHƯNG MÀ NHANH HẾT ĐÁT

Lại là tôi đây, kẻ chuyên đọc sách ké và coi cọp. Sống đến tuổi này, quả thật mới thấy ước mơ của con người quá sức mãnh liệt, bất chấp mọi chông gai của cuộc sống. Điển hình là ước mơ được đọc sách của tôi, bất chấp rào cản về chi phí, ngân sách eo hẹp, tôi đã vượt lên số phận, chống lại sự nghèo khó bằng cách làm quen với lối sống bồ đề.  Và GAM 7 trên tay tôi đây, số 09 với tiêu đề " Content trong thời đại Marketing 4.0" là thành quả đạt được trong nhiều thành quả khác khi tu tập phương pháp bồ đề thành công - dùng đồ chùa :"> Nguồn: rgb.vn - Tôi đang đọc cuốn y như này, mà chụp lại gớm quá, lấy ảnh trên mạng bỏ vào :3 GAM 7, vào lúc tôi đang viết đây cũng ra được hơn 9 số rồi, mỗi số một chủ đề hấp dẫn khác nhau trong thế giới Design và Marketing rộng lớn. Mấy số trước cũng có đọc nhưng rãi rác, riêng số 09 lần này, mượn kèm cuốn Digital Marketing cũng của Rio Book, đọc một lần cũng vừa gần đây, nên review luôn cho nóng, khéo khỏi quên lại buồn, mỗi số GAM

90 - 20 - 30/ Hành trang vào đời cho dân Content Creator còn thơ và hay mơ mộng

Bài viết dành cho mấy bé ngây thơ mới vào nghề, tuy dưng người viết là một con người đương độ nữa chừng xuân, áng chừng cũng hơn 2 năm trong ngành. Đỉnh điểm là ở cái hôm sinh nhật, tụi bạn ngáo ngơ bấy lâu tưởng chừng vô cảm với mấy thứ sến súa thì không biết ai bày vẻ, lại mua quà tặng mình, thật là một dịp sinh nhật đáng nhớ và có thể thêm chút bẽn lẽn khi nhớ về.   Đời mình ít khi mua sách dù rất đọc sách, nếu ai hay đọc blog sẽ hiểu sách tặng theo ý tôi có ý nghĩa như thế nào với sách mua, một phần thì cũng vì gì các bạn cũng hiểu hehe. Hồi trước có mượn cuốn Content Hay Nói Thay Nước Bọt của thằng bạn về đọc, cũng đã review rồi (Chưa đọc review thì click vào đây)   Thằng này fan cuồn Tiki chính hiệu, chuyên làm màu, vì luôn muốn đo độ dài của não bằng độ dày của sách nó mua được, may nó đọc không hết mình được đọc ké. Hôm sinh nhật được tặng cuốn 90 - 20 - 30 của bác Huỳnh Vĩnh Sơn, quá nổi qua các cuốn sách "Ý tưởng này là của chúng mình" và gần đây nhất là

CÔNG VIỆC THỨ 1 - TÌNH ĐẦU LÀ TÌNH DANG DỞ

Và công việc đầu, lẻ thường cũng chung một số phận. Những nao nức, hồ hởi khi đi làm ngày đầu tiên, lay hoay trong bộ đồ công sở lần đầu đi làm... là đôi điều đẹp đẽ thường thấy ở cái công việc vừa có được sau khi ra trường. Đó là nếu may mắn, nhưng đôi khi xui rủi, người ta lại chẳng vấp lấy mấy thứ chẳng hay ho và đầy cay đắng khi đi làm lần đầu chăng, rồi từ ấy lại thêm nhiều cái ý hay ho cho lều báo lá cải, những cuốn sách self-help hay các khoá học thần thánh được dịp khai thác, đặng kiếm chác chút đồng trinh. Nhưng tựu trung lại, đẹp hay xấu, đáng nhớ hay cần quên, đa phần thường là những ký ức dang dở. Bởi một nỗi, tâm lý bất ổn hoặc sự hoang mang luôn là đặc sản của cái tuổi đẹp nhất ở đời người, mà cũng vẫn đôi lều báo hay sách self-help ấy, thường dùng để dựt tít câu view, tuổi trẻ. Anh sinh viên mới ra trường, theo lời dẫn dụ từ cậu bạn thân, đã có cơ hội vớ ngay được một cái job khá ngon, mà theo lời đồn thì thơm phải biết, tức là được ra dáng anh chàng công s

Ngày 8 Tiếng, Đời Công Sở P. Cuối

Cây kim giờ buổi chiều đã điểm đúng số 5, còn cây kim phút điểm ngay số 6 có hơi lệch chút về phía trái. Những uể oải cả sáng đến giờ dường như tan biến đâu mất. Khi giờ hoàng đạo đã điểm, người tôi chợt như con thú hoang đang chờ sổ lồng.  Lúc đi làm về, ngẩm lại đôi chút thấy cảm thời gian sao trôi nhanh quá đỗi, ánh tà dương heo hắt trên từng mảng tường toà cao ốc, len qua vài ngọn cây, với chút tia nắng còn sót, le lói sau mỗi tán lá, như báo hiệu một ngày dài đã vội chết ngay tại thời điểm ấy, và khi đêm về, chỉ còn mình ta với riêng ta. Từ đây, trên con đường về, sau khi bước ra khỏi công ty, cảm giác tiếc nuối của lúc sáng sớm, khi ngồi uống cà phê về những chuyện chưa làm được tối qua đã không còn. Một sự hối hận kinh khủng khác trỗi dậy, nếu như hôm qua còn nuối tiếc về những điều chưa làm được thì giờ đây, trong thâm tâm tôi hối hận vì tự ngẫm lại, cả ngày hôm nay đéo hiểu tôi đang sống vì điều gì? Rõ ràng, chưa làm được những chuyện dự định chỉ khiến chân ta chậm

Ngày 8 tiếng, đời công sở P.3

Lúc nhỏ đi học vì bố mẹ! Lớn hơn chút chọn ngành vì dư luận trong xóm! Tốt nghiệp và đi làm rồi, giờ thì bố mẹ cũng đã già, chòm xóm cũng lo phần việc riêng của họ, vậy hiện tại đi làm vì cái gì? “Các em đi làm vì cái gì hả?” – Sếp đã đứng dõng dạc ngay trước bàn họp và phán 1 câu hỏi vô vị như chính câu trả lời của chúng tôi, đã hiện ngay trong đầu “Thì chỉ có vì tiền”. Nhìn cái màn hình máy tính đầy quan ngại, tiếc rẻ trận game đang chơi dỡ thì Sếp kêu ngồi họp, cậu thanh niên vội trả lời cho nhanh qua cuộc gặp không mong muốn: “Dạ, dạ, cố nhiên là vì đam mê” Tức thì cả bọn xung quanh cười thầm, và cái mồm hơi nhếch lên một chút, để lộ những khoé răng đã không giấu được cái ý mĩa mai thầm đó.    Công ty view bao đẹp, chỗ nào cũng đẹp, mỗi khu cửa đi vào thì không vì đối diện WC Sếp bự đã thấy, nhưng làm lơ, hoặc thấy nhưng chả hiểu chúng nó cười thầm cái gì nên phải lơ, cho vội nói ngay được cái ý định của mình, vì đã cất công lên tận công ty mà tổ chức một cuộc họp cho ra

Hành trang đi kèm cho những ai muốn làm Content Creator ở Việt Nam.

Tại sao lại nói là "ở Việt Nam" , đơn giản đây là một trong các cuốn sách về Tiếp thị nội dung (Content Marketing) được viết bởi chính các tác giả Việt, với nội dung tiếng Việt và văn phong thuần tiếng mẹ đẻ thì chẳng còn khu nào phù hợp hơn là ở cái xứ hình chữ S này. Ngồi viết blog méo ra ý tưởng, nên lôi sách ra đọc, ôn thêm xí kiến thức đề phòng hồi đi xin việc họ hỏi Sách này tình cờ mình đọc được là do đứa bạn đặt mua Tiki nhiều đầu sách quá, nó đọc hổng có hết nên gửi mình đọc bớt @.@ Thôi thì với ý đồ gì cũng kệ nó, ít nhất là cuốn này đầu đề thấy khá hay, hợp với mấy đứa làm bên mảng Digital MarCom như mình. "Content hay nói thay nước bọt" - cái đầu đề vần điệu kiểu này thì đích thị đúng chuẩn mấy thánh content hay viết rồi. Tuy nhiên, cầm cuốn sách dày gần 300 trang thì thấy hơi oai oải, tiểu thuyết tình yêu đôi khi còn dễ nạp vào, chứ còn sách kiến thức, thì dù 1 trang hình cũng ngao ngán hơn nghìn trang chữ... truyện tình cảm. Vì là sách được viế

Ngày 8 tiếng, đời công sở P.2

Sáng đi làm thì tranh thủ dậy sớm một chút, ra đường sớm hơn một chút rồi hít lấy hít để chút không khí trong lành còn sót lại của bầu trời vừa ló bình minh. Không vội vã, cập rập, vào quán cóc, tôi làm ngay ly cà phê khởi động cái não đã dãn hết nếp nhăn sau đêm dài.  Sau khi bước ra khỏi nhà, điều đầu tiên cần làm không phải là suy nghĩ task list hôm nay làm gì, mà là ăn cái gì, thường thì phải ăn cái món nào lạ lạ chút, tức là không ngày nào giống ngày nào, chứ hai ngày mà ăn liên tiếp một món, thì vô vị lắm.  Đến mức, nếu đã ăn hết các món xôi, bánh mỳ, bún và chắc chắn không thể rớ tới mấy món đắt tiền khác, như bò né, phở bò thì tôi đành nhịn một bữa vậy chứ tuyệt đối, không ăn lặp lại. Đấy, cuộc sống đôi lúc nó phải máu chiến chịu chơi như thế, thì đời sống tinh thần mới phong phú được, hehe.  Cuộc sống Agency - Thích màu tím và yêu màu hồng Sau khi quất dĩa xôi gà đường Ngô Gia Tự, bụng đã hơi căng đầy những nếp và thịt, tôi liền xách xe bay qua chỗ càfé quen thuộc, k

Ngày 8 tiếng, đời công sở P.1

Trời về chiều ảm đạm, nhìn xa xa những toà nhà cao tầng vô cảm, ánh tà dương hắt từng mảng màu vintage lên các bờ tường trắng, khiến phong cảnh trông thê lương đượm buồn phải biết, trong cơn gió chiều thoáng qua, cái hơi lạnh khó chịu chốc chốc bổng làm cho con người ta chợt lạnh lẽo và đôi khi là lạnh lòng.  Thường thì chính những lúc thế này, các suy nghĩ về tương lai, những hoài niệm của quá khứ lại một lúc xoay cuồng trong cái não đã vơi bớt nếp nhắn của tôi, mỗi sự hào nhoáng trong quá khứ đi sau với hoàn cảnh hiện tại kéo theo cái tương lai mơ hồ quả thật biết cách để làm đau đớn tấm lòng một con người trẻ. View nhìn từ công ty của mềnh - Xa xa là bán đảo Sơn Trà thì phải. Trong khi mấy con bánh bèo đồng nghiệp bên cạnh mãi selfie với cảnh chiều tà và ánh hoàng hôn đang đỏ rực, thì tôi đây chả thấy có xúc cảm tẹo nào. Vì rằng người buồn, cảnh có vui đâu bao giờ, với một kẻ đang lao đao, vì thảm cảnh cuối tháng khô héo chực lương như chó chực cơm thì còn gì có thể làm lò

AI CHO TÔI LƯƠNG THIỆN

“Tao muốn làm người lương thiện ! Ai cho tao lương thiện ?” là câu nói của Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao. Người ta cứ ngở như đó là câu văn trong một tác phẩm văn học đơn thuần, nhưng có ngờ rằng Chí Phèo kia đâu chỉ là tên gọi của một cá nhân, mà còn là ám chỉ cho cả một lớp người trong xã hội. Và; xã hội thì đời nào cũng như nhau cả, ngay chính trong đời này vẫn còn những Chí Phèo như thế! Có khác chăng là ngữ nghĩa từ “lương thiện” này được thể hiện dưới nhiều mặt khác nhau trong cuộc sống. Khi tiếng chuông đồng hồ đã điểm chính xác 5h30 chiều, tức là vừa đúng y giờ về của những nhân viên công sở mẫn cán, Anh vẫn còn lưu lại bên bàn giấy, cố làm nốt cho xong công việc, chỉnh sửa thêm tí chút proposal thêm phần bắt mắt với hy vọng nhận được cái gật đầu từ client. Một nhân viên mới toanh trong nghề thì còn mẹ gì đâu ngoài nhiệt huyết và đam mê công việc, chứ còn kinh nghiệm?! Xin thưa rằng không! Vì sao? Vì mới ra trường!.  Chị Sếp từ trong phòng riêng đi ra,