Mùa dịch Corona, phải tự bó giò nơi góc phòng, đối với một người hay thích đi rong như mình thì quả thực một cực hình. Nhưng rồi cũng phải đành quen chứ biết sao giờ, từ sáng tới chiều chỉ có 2 việc chính được lặp đi lặp lại như vòng đời của tạo hoá, ăn và ngủ.
Nằm lăn qua lăn lại một hình, theo thói quen bật Zalo tìm quanh đây thả thính, thấy có người Việt mừng hết lớn, mà nào ngờ cách xa mấy chục cây, nên thôi. Bất chợt, tìm đọc lại những dòng nhật ký cũ, tự dưng thấy có chút bồi hồi.
14/2/2018
Này thì va lung tung, đứa nào nói ế thiếu hơi gái cuối năm bố vả vào mặt, hôm nay vẫn có gái hẹn hò và được hẵn hai em nhé, được bao cf luôn nhoé, lễ lộc gì vẫn méo phải tốn kém nhoé. Hồi xưa đi coi bói ông thầy có nói số mày nhờ bạn được, thấy chưa tin lắm h tin sấp mặt Valentine vẫn có bạn bè bù đắp tình cảm. Thôi thì những lúc đơn côi lẻ bóng như vậy, tạm để chúng bạn lên trên hết cho chắc mai mốt có gấu, tuỳ tình hình ta sắp xếp lại.
15/2
Cuối năm đi lòng vòng tính mua trái dừa, sáng ra tính uống để cầu may, cái chi có xảy đến cũng đến vừa vừa thôi chớ tắp nhiều quá thân hình bé bỏng này chịu hổng nổi :( Sáng ra chặt dừa uống mà vừa lo vừa sợ, thế quái nào lúc mua kêu chặt dễ lắm dao nhỏ chặt xí là được , mình bổ thấy bà toàn ra vỏ, đầu năm cầm dao ko dám lơ là nhỡ nó quẹt một phát vô người chak éo lé, mà chặt nhẹ quá chặt hoài ko ra lỗ để ún ko lẽ cả năm bí tắc chăng. Mà thôi cuối cùng cũng xong hút một ngụm thấy sảng khoái trong lòng, vội táp mấy miếng bánh rồi đi cho kịp h, mới sáng mùng một để tụi bạn chim lợn phải chờ chực thì ko biết sẽ phải nhận được lời chúc gì đây.
2/2
Đây là mặt mình và lũ bạn chim lợn sau khi cà mặt bằng foodie. Từ những ổ gà hố bom giờ đã thành ra đồng bằng phẳng lặng :! nhìn lại mấy tấm ảnh cam thường mà hoảng hốt, bất chợt cảm thấy cuộc sống tràn ngập những điều dối trá.
Hy vọng ngày mai thứ hai đến sẽ được nhận mấy cái mail với nội dung như mong đợi. Tình cờ một cách cố ý nghe lũ chim lợn này hô lương chỗ nó đang làm tự dưng thấy mấy cái deal lương của mình với mấy thím HR ko biết có bị hớ không mà deal cao quá lại bị anh em kêu ATSM rồi mất công dính vô mấy cái drama bóc phốt kiểu ứng cử viên hút cần trước khi xin việc hoặc ngáo đá khi deal lương v..v. Gửi tới những cô cậu bé sắp tốt nghiệp, hoặc mới đi lồm nếu có định nhảy việc thì hãy suy nghĩ kĩ đi nhoé đừng có bay lung tung rồi lương lậu mai mốt chả khác moẹ gì lúc bắt đầu ahuhu. không khéo mai này mặt râu ria phụ huynh mà lương hướng lại còn sơ sinh mầm non.
14/3
Không khí sau những lần mưa rào vừa dứt luôn có gì đó khiến tâm trí ta phải đôi chút dao động. Hoặc cũng có thể người buồn cảnh có vui đâu bao giờ! Ôi đm sau hai lần phỏng vấn với những tràn bắn eng mà người pv nghe không rõ còn chính ng nói cũng méo hiểu mình đang nói gì thì tạch cmn mất. Thế là phá đảo thế giới ảo bấy lâu, vì trước giờ cứ tự tin đi phỏng vấn là chắc đậu. Không lẻ em đây đã già và thời hoàn kim đã qua rồi sao :Q hoặc có thể là quả báo cho cái nghiệp từ chối offer của mấy công ty trước đó chăng :!
Nay mưa rơi ko đúng lúc, hơi đất bốc lên cùng chút se lạnh tự dưng thấy buồn man mác, cuộc sống này thực đúng biết cách làm ai đó đang vui sướng phải hoá đau bùn còn đứa đã đau bùn như tui phải thêm đau khổ chỉ vì cái deal 9tr đã thành ra 6tr + (Mà theo tôi nghĩ cái + đó méo khác gì tin tuyển nv bán yến sào) :WIPE Lại thêm một êm nào đó vô offer lương lên đến 1500$ mới kinh chớ, ôi em ơi anh đang bùn lắm, chỉ cần lương vừa đủ cơm ba bữa thôi nên xin đừng troll nhao nữa.
Góc cà phê quen thuộc 5D - 74 Lê Đình Dương, Đà Nẵng. Ai có dịp đến Đà Thành có thể đến ngồi lại chỗ mà người tác giả hay than khổ này đã từng ngồi :3 |
17/3
Đã thất nghiệp rồi còn chơi trúng mấy hội trà sữa, mà phải trà sữa vỉa hè đâu, toàn đòi gongcha, với Share tea. Moẹ! Đã biết thân phận nên phải khép nép nương nhờ mấy góc cà phê cóc rồi, mà phải mời bao uống thì đây cũng ráng lết đi. Chak phải tự lập hội cà phê cóc ly 12k chơi riêng quá. Đã mún tránh xa thị phi rồi mà cũng ko xong, thôi chak lên núi ở mới yên được :), cuộc sống này nhiều lúc thở thôi cũng thấy mệt các bạn à! Tối nào cũng một cuốc trà sữa chak tiểu đường chết sớm. Ảnh cười vậy thôi chớ tính tiền xong tối về nằm thút thít khóc, lòng tự an ủi, thôi mai ăn cái bánh bao 10k tiếp vại.
7/4
Mỗi lần chiều mưa lại thấy có chút bồi hồi, mưa kéo theo chút hơi đất luôn làm con tim đang muốn bình yên phải rung động. Nằm nhà phè phỡn, có xí mưa rơi lách tách ngay giờ trưa thì ngủ đúng đã cơ mà do ngủ luôn cả sáng thành ra ko khép mi được. Lăn lộn trong chăn ấm lại nhớ cảnh xưa mới ra trường, cũng đúng mùa mưa, mưa t11 lạnh mà lâu dứt, nhớ cảnh rét run sớm nào cũng chạy từ cảng biển đi ngược về hoà khánh làm LC, nhớ cảnh đang cơm tối, gió buốt mà phải lật đật chạy lên sân bay làm lại khai quan do cái tính ko chú ý.
Làm cho mấy thím Nhật đã căng thẳng, lại đúng ngành không thích, thành thử mỗi đêm mưa rào lại khiến tâm trạng rối bời, khổ nỗi lúc ấy nhìn quanh thấy ai cũng thất nghiệp với lương không đủ cf trong khi vớ được job ngon này, lại còn được ông thầy giới thiệu nữa khiến mỗi lần muốn nghĩ lại day dứt không thôi, ah còn thêm khoản trả nợ tiền hụi chết cho bà má nữa nên có muốn nghĩ ngay để cất tiếng ca tự do mà nào dễ gì được. Đôi khi tính hay lăn tăn cũng từ dạo ấy.
Công việc thứ 2 của mềnh ở Nippon Express, chuyên viên gì đó quên mất mà làm về xuất nhập hàng hoá, khai hải quan :3 |
14/4/2018
Từ lúc hội trai xinh đà nẵng có việc làm đầy đủ, đến việc cf tâm sự chăm sóc nhau bấy lâu cũng có chút đổi khác, thằng nào cũng ráng kéo máy ra ngồi tranh thủ làm việc, mỗi người một job vừa làm vừa nc như hồi còn sv hoặc lúc vừa ra trường ở nhà má nuôi . Douma đang tập trung cái nói mấy thứ xàm xí gái gú, khiến tôi đây phân tâm mém xíu làm sai hết, thành thử vừa làm vừa run, vừa muốn tập trung nhưng cũng muốn hóng hớt câu chuyện.
Mấy cu rãnh hay ra cà phê The Coffe House đọc manga, xem youtube và đọc báo lá cải nhưng vẫn ảo tưởng mộng StartUp |
Mà ngồi kiểu này riết sinh ảo tưởng, cứ nghĩ đang sờ tát úp với những ái đìa cao sang. Trời gần vào hè, nắng nóng vcl tự dưng thèm nước mía, khéo mai mốt chắc lập kèo khởi nghiệp mở chuỗi cửa hàng the Mía House quá.
Chiều có thằng rũ đi biển nhưng nhác quá lại thôi, mình bảo mai mốt ba đứa kiếm thêm ba con gấu nữa rồi đèo đi Cảnh Dương cho mát. Ba thằng tắm chung mắc công gậy ông đập lưng ông.
Đến đoạn trên, tự dưng nhìn lại hiện tại, lúc đang bấm bấm, gõ gõ viết bài này, thấy buồn cười! Vì rằng thằng ngồi cạnh mình đã chuẩn bị cưới vợ, còn mình thì nằm vô vọng nơi góc phòng, chờ cơn đại dịch đi qua, lại lê thân xác đi làm kiếm vài đồng sống qua ngày nơi xứ người.
23/3/2020 - NDGBAO
Nhận xét
Đăng nhận xét