Chuyển đến nội dung chính

20th Century boys - SIÊU PHẨM CHO NGƯỜI TRƯỞNG THÀNH

Tuyệt phẩm bất hủ dành cho người chuẩn bị trưởng thành hoặc đã từng


Tên truyện: Những chàng trai thế kỷ 20 (Phần 2 là thế kỷ 21 :)) )/20th Century boys

Số chap: 249 (Full)/Phần 1 và 16 (Full)/Phần 2

Thể loại: Trinh thám, (một ít kinh dị), tôn giáo, viễn tưởng, hành động, phiêu lưu, tình cảm học trò

Tác giả: Urasawa Naoki

Những chàng trai thế kỷ 20/ Tác giả: Urasawa Naoki


Lúc còn bé thì ai cũng muốn làm người lớn, lớn rồi thì đôi khi lại hay vấn vương thời thơ bé.Tóm tắt gọn (Tránh spoil):

Anh nhân vật chính (nvc), Kenji có một cuộc đời y hệt như câu nói kia và cũng có khi sống một cuộc đời y hệt chúng ta. Cơ mà nếu cuộc đời y hệt như chúng ta thì thôi, tự viết blog về bản thân tự đọc cũng được. Nhưng không hề, trong một sự kiện kỳ quặc đang diễn ra quanh khu vực Kenji đang ở, dần gây xáo trộn cuộc sống mọi người xung quanh anh, tình cờ anh phát hiện một ký hiệu bàn tay có con mắt xuất hiện liên quan đến sự kiện kia, một ký hiệu anh có nhớ là đã gặp ở đâu rồi nhưng mà chẳng thể nào nhớ ra (Như chính chúng ta khi bị cuốn vào vòng xoáy cuộc sống lúc trưởng thành, nhiều lúc muốn tìm lại bộ truyện cũ đọc lại cho đỡ buồn đời mà không nhớ tên, lại càng thêm buồn), từ ký hiệu kia, anh phát giác ra một tổ chức về "Bạn" và từ đó, cuộc sống không chỉ của anh, của những người bạn thời thơ bé mà của cả thế giới bị cuốn theo một âm mưu bí hiểm từ tổ chức kia, với manh mối đầu tiên là ký hiệu hình bàn tay ấy cùng những lời tiên tri vô thưởng vô phạt mà anh và những người bạn vô tư viết ra trong cuốn sách tiên tri, nơi những đám trẻ nhỏ đã từng tưởng tượng về một thế giới trong tương lai.  


Cảm nhận riêng:

Nếu bạn vẫn đang trên hành trình giải đáp thắc mắc "Chúng ta sống vì điều gì?", thì bộ truyện này chắc chắn sẽ một phần cho các bạn đáp án. Nét vẻ của Naoki hơi thô, nhưng sắc sảo trong từng đường nét, để đảm bảo bạn sẽ nhớ được từng gương mặt của mỗi nhân vật trong hàng trăm nhân vật xuất hiện xuyên suốt bộ truyện với tính cách và cuộc đời khác nhau. Theo kiểu "Tâm sinh tướng", các nhân vật với tính cách riêng biệt đều có một góc cạnh, điểm nhấn khác nhau trên khuôn mặt, với những đặc trưng không thay đổi từ bé đến lớn, và vì bộ truyện theo lối trinh thám hồi tướng, xen lẫn giữa thực tại và tương lai, chính nét vẽ khiến người đọc không bị rối não khi phải cố gắng nhận ra nhân vật nào với nhân vật nào (Truyện hack não nhưng mà không đau đầu :))) Nét vẽ của bác Naoki đảm bảo không có sự lặp lại đường nét của các nhân vật trong một bộ, mặc dù nhìn qua có vẻ đơn giản.


Điều đầu tiên nảy ra trong đầu mình sau khi kéo hết phần 1 đó là "Mọi điều trong truyện có thể phải xảy ra", mình đọc đâu đó lúc còn sv năm 2, tầm năm 2013, 2014. Và trong giữa thời kỳ đại dịch này, với những bạn đam mê thuyết âm mưu về COVID, thì đây là một bộ truyện không thể bỏ qua, vì bộ này được đăng chính thức trên tạp chí Big Comic Spirits từ 1999 lận (Nguồn Wiki). Nếu đọc nhiều thể loại manga, cho dù nội dung có về đời thường như thế nào đi chăng nữa, cá nhân mình vẫn có suy nghĩ vẫn chỉ là những nhân vật trong truyện, những tình tiết chỉ có...ở trong suy nghĩ của tác giả mà thôi. Nhưng với bộ 20th Century boys, cách xây dựng nhân vật và những tình tiết lồng ghép, dù có cảm giác hư cấu (đọc lúc đầu) thì vẫn phải thừa nhận rằng những suy nghĩ, hành động đó của các nhân vật phải chăng đã và đang diễn ra xung quanh ta? (Sau khi nuốt xong phần 2). 

Sau khi đọc xong, một trong những điều mình muốn nhắn gửi đó là nên học chơi đàn các bạn à.

Với nét vẻ thô, làm các nhân vật không quá đẹp trai, đúng kiểu stlye Nhật Bổn chưa qua phẫu thuật thẩm mỹ, rất thật, rất Châu Á, và lộ trình phát triển nhân vật rất đời thường, không kiểu buff dame theo mức độ phẫn nộ, mà là những bộc phát rất con người, với những đam mê đời thường có, những toan tính vặt vãnh có, và nhân vật chính nhất của bộ truyện, Kenji, chủ một hàng bách hóa tổng hợp nhỏ, cũng có những ước mơ to lớn khi thơ bé, cũng có những áp lực khi trưởng thành, và những suy tư về tương lai khi gần trung niên, hình ảnh Kenji tuổi trung niên xách cây đàn guitar rong ruổi trên con đường dài đã khiến mình có thêm quyết tâm học lấy 1 nhạc cụ (ước mơ lúc còn sv) khi quyết định ra nước ngoài, đi học làm lại từ đầu. 


Và hình ảnh Kenji ôm cây đàn đứng trước mấy anh cảnh sát hẵn sẽ làm các bạn gợi nhớ đến một vài sự kiện nỗi bật trong những năm gần đây. Điều hay ho là, Kenji cũng chẳng phải là nhân vật trọng tâm trong cả bộ truyện đâu, mỗi giai đoạn kịch tính sẽ có những nhân vật trọng tâm khác xuất hiện thay thế, đảm bảo mạch truyện không bị nhàm chán, đặc biệt càng đọc càng bánh cuốn. Ngay cả những nhân vật bình thường không tài cán gì nhiều, cũng có những đất diễn với vai trò của riêng họ, và nếu trong cuộc sống đời thường hiện tại, dù có thất bại kiểu nào bạn cũng sẽ tìm được chút động lực nếu cày hết bộ này (Ko đảm bảo 100% nha :))) ). Nhưng có cái này mình chắc chắn là nội dung truyện không kéo rê dài dòng, đọc chap nào là chất chap đó :v. 

Hình ảnh anh nvc Kenji ôm đàn trước họng súng


Tổng kết nhẹ:

Truyện này có gì? Có mùi trinh thám, nhưng người tìm ra lời đáp không phải là các thám tử cảnh sát, mà là những con người bình thường, như chính người đang đọc. Truyện có các pha cua gắt không? Cực gắt đúng thể loại dek ai ngờ? Có một chút hơi hướng của Ngọc Thô, Mitsuru Adachi, khi truyện tua ngược về quá khứ của nhân vật, những tình cảm nhẹ tràng của trẻ con, tuổi mới lớn và một chút mưu tính của tình yêu lúc trưởng thành. Đây có phải truyện khoa học viễn tưởng? Mình cho rằng là có, nếu bạn đọc trước năm 2018, còn sau đó thì có lẽ không (Ít ra là với phần 1). Phần 2 và nữa cuối phần 1 thêm chút kịch tính hack não kiểu phim Ma Trận. Nếu bạn muốn có góc nhìn khác về tôn giáo, đây cũng là một sự lựa chọn thú vị. Và còn nhiều hương vị nữa mà kể ra hết nhiều khi tưởng cái này là món cám heo tả pín lù chứ không phải siêu phẩm nữa :( 


Ah, bên cạnh đó, truyện còn có cả hơi hướng âm nhạc, kiểu dòng rock ballad, hoặc rock n roll. Hiển nhiên đây không phải bộ truyện trinh thám về 1 band nhạc, như kiểu Perfect Blue, tác giả Yoshikazu Tekeuchi nha. Chỉ là nhân vật cũng có một chút đam mê âm nhạc, nhưng mà ông bà già ai cũng muốn con cái kiếm công ăn việc làm ổn định, nên thành ra anh nvc sẽ giống chúng ta bây giờ. Trong bộ truyện, bằng âm nhạc Kenji có thể cứu rỗi thế giới, còn trong cuộc sống, đôi khi tập chơi nhạc cho bớt tự kỷ cũng là điều đáng mừng rồi :3


Mặc dù là món ăn thập cẩm hương vị, nhưng mà tay lái bác tác giả khá vững, nên dù cua gắt ở những lúc đang bình yên thì người đọc vẫn không hề bị ngợp, hay rối não. Nhưng cũng nhờ thứ hương vị tả pí lù kia, đọc xong bộ truyện ta có cơ hội nhớ lại một tuổi trẻ cũng đã từng có những sốc nổi, cũng từng có những đam mê bị chê cười ra làm sao và rồi, ta đã lớn lên một cách đáng chán như thế nào!


Bạn nào đọc xong muốn tìm hiểu nhiều hơn về những phân tích sâu về chính trị, triết lý.. được mô tả trong bộ này có thể tham khảo thêm bài sau (Chứ trình mình viết mấy món này ko ra)

https://www.facebook.com/reviewerchan/posts/685576405394796/


P/s Hy vọng bài đầu nhận được nhiều góp ý nhận xét của các bạn, mình sẽ cố gắng làm vài bài về những bộ hay ho mình đã từng đọc trước giờ.


NDGBAO 4/07/2021

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

MUỐN LÀM VIỆC VÀ HOẠT ĐỘNG TÌNH NGUYỆN TẠI CÁC TỔ CHỨC PHI CHÍNH PHỦ Ở ĐÀ NẴNG MÀ TÌM HOÀI KHÔNG THẤY??

Hưởng ứng bài chia sẻ khá chi tiết của anh Hậu về các tổ chức phi chính phủ tại group DanangYouthHub (Các bạn có thể tìm đọc lại tại link sau: http://bit.ly/2AQmmyZ), trong blog này mình xin gửi một ít thông tin về các tổ chức phi chính phủ các bạn có thể tham gia tại Đà Nẵng. Thời còn làm tnv tại PNV, thấm thoát cái cũng gắn bó hơn 2 năm. Thú thật phần lớn các công việc, vị trí cần tuyển dụng được các NGO đưa lên mạng, khi đọc được chưa kịp hứng thú với các mô tả hấp dẫn về vị trí tuyển dụng, ngay lập tức đã phải hết hồn vì nhìn xuống location thì…. toàn vùng xa hoặc ở các thành phố khác (tập trung ở Hà Nội và Sài Gòn là nhiều). Thực sự vừa mới ra trường mà muốn xin việc vào các khu vực này lại một vấn đề nan giải nữa – KINH NGHIỆM :3 , không phải kinh nghiệm 1 năm mà là 2 – 3 năm. Thôi thì ngưng than thở và nhanh chóng tự vun vén, vớt vát chút kinh nghiệm công việc ngay từ khi còn trên giảng đường, hoặc chộp ngay thời cơ làm tình nguyện viên cho các tổ chức phi chính phủ luôn kh

Ba năm sau ra trường - Tâm sự Zalo (P Cuối)

Mùa hè ở Toronto vào tháng 6 thời tiết khá kỳ quái, hôm se lạnh như đầu thu, lúc thì mưa xối xả như mới vào xuân, cái tiết trời khó chịu này nếu không làm cho con người ta dễ đổ bệnh thì cũng phải đến nỗi suy tư trầm cảm.  Thế là như một thói quen, với phương thức chữa lành tâm hồn đã thuộc lòng từ lâu, tôi vội đem cái loa, một ly đá, và lon nước mía ra ngoài ban công nhà. Trong tiếng nhạc rock ballad, làm ly nước mía đóng lon, nhìn xa xăm cây cỏ xanh mướt ngoài xa, đôi tay lần mò đọc lại những đoạn status ở zalo. Nếu như khoảnh khắc vừa trên tôi đây đã xem chừng là bình yên, thì tôi của thời gian vừa ra trường lúc trước nếu nghe thấy chắc chỉ cười khẩy, rồi cho đấy chỉ là hành động tự kỷ. 14/11/2018 Những lời ngại chưa muốn nói cũng đã phải đành nói, chút ngượng ngùng bấy lâu cũng đã tan biến trước sự nhiệt tình siêu dễ thương của anh chị bên tổ chức, vì rằng trước đó đã nghe được lời khuyên cứ gõ, cửa sẻ mở, nên mình đánh liều làm thiệt và sau đó mở lời xin xỏ thì được ngay điều mong

LÃNG QUÊN!

"Những điều không cần nhớ thì chớ phải lưu tâm!". Là chính tôi đã tự dặn lòng sống theo kiểu như vậy cho đời thêm thanh thãn, bớt âu lo. Khí hậu ở Toronto dù được cho là có đủ bốn mùa, xuân hạ thu đông; nhưng đối với tôi, đa phần là những khoản thời gian lạnh lẽo, như cái mùa hè đẹp đẽ năm nay, chưa kịp lên kế hoạch đi picnic ngắm hoa thì đã vội vào cuối hè. Mà đã gần sang thu đâu, tiết trời lại nhanh lùa về những cơn gió lạnh, rãi chút mưa mây cuối chiều làm cho dư vị mùa hè vừa qua chỉ còn là những ký ức mờ nhạt. Còn gì sung sướng hơn khi đương lạc lõng giữa cái nơi đất khách, trong một chiều mưa lạnh cuối hè, chạy ngay vào tiệm Việt, gọi một tô phở nóng hổi. Đi ăn ở cái xứ này, không cần phải thật ngon cho cam, chỉ cần tiện đường, vì hơn bao giờ hết, những kẻ tha phương mới hiểu được câu thời gian là vàng bạc. Nghe quảng cáo trên mạng thấy bảo có tiệm phở mở khuya, lại gần chỗ mình hay cà phơ, thì tôi tức tốc ghé ngay, lại đúng lúc những cơn mưa mới rơi tí tách, thế là nhi