Trong giáo đường vắng lặng, tại một nhà thờ nọ. Một người đàn ông đang cúi đầu cầu nguyện.
- "Lạy Chúa Giêsu, xin dủ lòng thương xót, giúp con vượt qua khó khăn này".
- "Ôi! Trông thật đáng thương làm sao, con của Ta".
- "Ai!? Ai đang nói đấy." Người đàn ông thốt lên,
- "Chính Ta đây, là Thầy, là Chúa của các con."
Một người đàn ông da màu, trong bộ đồ đen, vận một chiếc kính đen, dần xuất hiện bên cạnh người đương cầu nguyện.
- "Con đang mơ chăng?." Người đàn ông ngước mặt lên và hỏi.
- "Không hề! Con trai ah! Những gì trước mắt là sự thật!".
- "Nhưng Người, không giống một vị Chúa!" ; Người đàn ông thắc mắc về diện mạo của người tự xưng là Chúa. "Chúa của chúng con ít ra phải ăn vận như thế kia!", người đàn ông chỉ tay về phía bức tượng được treo trên trần của nhà thờ.
- "Ta hiện thân với chỉ những ai tin vào Ta", Chúa giải thích thêm. "Thế giới đang đổi thay từng ngày và cách ta phục trang cũng phải thay đổi theo!."
- "Nhưng Đức Chúa Giê-xu của chúng con...là một người Do Thái, ít nhất thì ngài không phải người da đen!?"
- "Và hiển nhiên Người cũng không phải da trắng!" Chúa cười, "Ta chỉ là sự hiện thân theo đức tin của con mà thôi."
- "Ah ha!" Người đàn ông lộ vẻ ngạc nhiên, rồi như vỡ lẻ ra một điều gì đó, "Đúng rồi, đã có ai thực sự nhìn thấy Chúa bằng xương bằng thịt trước đây?"
- "Chỉ đơn giản là niềm tin của các chiên kia chưa đủ mạnh mẽ như con bây giờ!"
- "Người nói phải lắm! Đây là lần đầu con đến nhà thờ này để nguyện cầu!"
- "Trong quá khứ, có rất nhiều người tin vào ta!", Chúa thở dài, "Nhưng từ lúc đám người kia xuất hiện cùng với mớ học thuyết ngớ ngẫn của chúng, con người dần mất niềm tin vào sự hiện diện của Ta!".
- "Chúng là những ai?"
- "Darwin, Newton, Marx và những kẻ khác" Chúa phàn nàn, "Nhưng nhờ có Giáo đoàn và nhà thờ, đức tin của họ giúp Ta tồn tại."
- "Nhưng những nhà khoa học kia đã giúp con người có cuộc sống tốt hơn...cùng với sự phát triển công nghệ".
-"Sự phát triển đó chỉ làm bộc phát lòng tham của con người mà thôi, và đằng sau đó chỉ còn lại là những nỗi buồn!".
- “Nghe trông như câu chuyện về trái cấm và cây tri thức!?”
- “Uhm! Con đã hiểu ra rồi đấy,” Chúa vỗ tay. “Những kiến thức về khoa học kia khiến mọi chiên dần xa rời Ta, và rồi tất cả những gì họ có chỉ là những nỗi đau!.”
- "Người có thể đúng, Chúa ơi!" người đàn ông lộ vẻ đau buồn. "Con đang trong một nỗi đau. Sự nghiệp của con gặp bế tắc trong khi bạn gái bỏ con mà đi ”.
- “Xin lỗi, con trai của Ta! Những quyền năng của Ta không đủ mạnh để thay đổi suy nghĩ của ai đó hoặc sự nghiệp của chính Con. ”
- "Nhưng Người là một Đấng quyền năng."
- “Chính xác là... Ta đã từng như vậy,” Chúa nói. “Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, sự suy giảm đức tin làm suy yếu sức mạnh của Ta”.
- "Nghĩa là trong quá khứ, Ngài có thể thay đổi cuộc sống của bất cứ ai?"
- "Ý của Con là gì khi đề cập đến cuộc sống?"
- “Ý Con là bất cứ điều gì mọi người cầu nguyện Ngài… để có một cuộc sống tuyệt vời.”
- “Trước đây, lời mà các chiên của Ta nguyện cầu rất đơn giản,” Chúa giải thích. “Nếu họ xin thức ăn, Ta sẽ mang thức ăn đến cho họ; nếu họ khát, Ta giúp họ tìm ra nguồn nước”.
- "Đó là những gì Người có thể làm chăng?"
- "Nếu thiên tai xảy đến trên trái đất, Ta sẽ bảo vệ mọi người khỏi chúng."
- “Nhưng ngày nay khoa học có thể làm được điều đó!?.”
- "Và Ta còn có thể cứu mọi người khỏi đại dịch."
- “Hỡi Chúa ơi! Khoa học ngày nay có thể giúp con người sống lâu hơn và khỏe mạnh hơn.”
- "Và nó cũng tạo ra ham muốn của con người."
- “Dù sao đi nữa, con đã có thức ăn ngon, một ngôi nhà nhỏ và con còn rất khỏe mạnh,” người đàn ông nói. "Nhưng bây giờ con chỉ ước có một công việc tốt hơn và bạn gái của con có thể quay lại với con."
- “Hóa ra con không khốn khổ như Ta tưởng!?.”
- “Con vẫn còn khốn khổ. Cuộc sống của Con vẫn đầy chán nản!”.
- “Haha,” Chúa cười. "Ôi! Cuộc sống của con tốt hơn hàng triệu người trên thế giới này, con trai của Ta."
Ngay khi vừa dứt lời, Chúa từ từ biến mất như chưa hề từng tồn tại.
- “Chờ đã, Chúa ơi!,” người đàn ông hét lên.
- “Bíp bíp,” đồng hồ báo thức đổ chuông. Người đàn ông thức dậy trong căn phòng ấm cúng của mình. Đồng hồ điểm 7 giờ sáng. Trời đang mưa. Bên ngoài ngôi nhà của anh ta, dưới cơn mưa xối xả, những người công nhân đang hối hả trở về nhà sau ca trực đêm, một anh chàng vô gia cư đang ôm con chó của mình để giữ cho nó khô ráo khỏi mái nhà dột.
NDGBAO 06/04/2022
Tạm dịch từ bài gốc
Nhận xét
Đăng nhận xét