Chuyển đến nội dung chính

BOYS ON THE RUN - Siêu phẩm dành cho mấy ông "loser" ngấp nghé tuổi 30

Lời ngỏ đầu cho bộ truyện này: Thay vì soạn bài đăng đàn facebook những tâm sự, hay tổng kết cuối năm, sao không thử đổi gió bằng việc đọc boys on the run trong những ngày nghĩ phép gần tết.


Cùng tác giả với bộ I am a hero, thì hẵn bạn nào có dịp đọc qua bộ đó chắc cũng dễ mường tượng được cách vẽ và thể loại mà tác giả thể hiện rồi nhỉ? Tuy nhiên, bộ I am a hero đang còn dang dở, chưa đọc đến cái kết nên chưa thể cảm nhận hết để review một lần, tình cờ lướt qua bộ Boys on the run, không ngờ là cùng tác giả, đọc một lèo quá bánh cuống, nên phải mò lên viết vài đoạn review chia sẽ mọi người.


Tên truyện: Boys on the run

Số chap: 115 + 1 chap bonus (Đã hoàn thành)

Thể loại: Hài kịch - Drama - Trưởng thành - Lãng mạn - Seinen - Thể thao và NTR (theo mình cảm nhận :v )

Tác giả: HANAZAWA Kengo


TÓM TẮT GỌN (TRÁNH SPOIL):


Nam chính Tanishi - một thanh niên đụt, gương mặt vàng trong làng thất bại, trên hành trình tìm kiếm tình yêu và sống một cuộc sống đáng sống. Hoặc giựt tít như các tờ báo lá cải dạy làm giàu: "Tôi đã từ bỏ công việc văn phòng nhàm chán để theo đuổi đam mê là môn boxing như thế nào"


CẢM NHẬN RIÊNG:


Với thể loại gắn nhãn Seinen, có thể sẽ kén người đọc, vì nội dung truyện đôi lúc chỉ gây cười nếu bạn đã từng một lần trải qua hoặc chứng kiến những điều mà tác giả thể hiện trong bộ truyện, nhưng yên tâm là bộ này mang hơi hướng đời sống thường nhật (kiểu slice of life), nên là mình nghĩ ai đọc rồi cũng sẽ ổn thôi vì quá nhiều chi tiết, hay đúng hơn cả bộ truyện là một bộ phim tài liệu đời thực, nơi bạn sẽ thấy vô vàng các chi tiết, cảnh trong truyện đúng là những cảnh hay thấy thường ngày, tất nhiên với góc nhìn của tác giả, cách thể hiện sẽ là “Ôi trời Dou hài vãi c". 


Như đã đề cập, mình cảm nhận truyện nên gắn thêm mác NTR, nên đôi khi sẽ gây ức chế người đọc, vậy nên đây là một bộ theo mình thấy nên đọc lúc buồn, không phải vì sự hài hước trong truyện khiến mình bớt buồn, mà do sự ức chế của nam chính làm mình đỡ cảnh đang vui lại mất vui. 


Nếu chỉ vì nhãn NTR mà nhiều bạn vội lướt qua thì xin đừng, mình hiểu là cảm giác ức chế mỗi khi đọc thể loại này, nhưng những yếu tố NTR trong truyện, nếu có chỉ là gia vị thêm thắt, những chắt lọc thực tế từ cuộc đời, chỉ để làm cho câu chuyện thêm gần gũi người đọc, để từ đó, có khi bạn, hay những ai đang tìm kiếm cho mình câu hỏi về tình yêu, tình dục, có thể tìm thấy câu trả lời cho chính bản thân từ bộ truyện này.



Mình dám cá là bạn sẽ được dịp cười thả ga trong từng trang truyện, vì nội dung thú vị trong mỗi chap, mỗi khuôn hình chứ không hề lê thê kéo dài. Và sau những tràng cười đó, hẵn mỗi người đọc sẽ được dịp nhớ lại những lần đầu trong tình yêu, trong những lần trộm nhìn người thương, hay những lần "đụt" như nam chính, muốn yêu nhưng bối rối, vụng về, không dám ngỏ lời, để rồi vụt mất mối tình đơn phương ấy.


TỔNG KẾT NHẸ:


Nói cho dễ hiểu, bộ này kiểu như truyện Doremon dành cho người lớn, vẫn một nam chính đụt trên hành trình đường đầu với những thường nhật cuộc sống, nhưng không một phép màu hay bảo bối nào xuất hiện ở đây, đó là lý do nhiều chap, các bạn nếu đọc sẽ có cảm giác ức chế, mình cũng vậy, nhưng mà cách thể hiện tình tiết của tác giả không hề nói quá, phóng đại để gây cười, mà nó thực, có thể xảy ra với bất cứ ai quanh ta, cả mình và có khi cả các bạn.. Đó là lý do mình thích bộ này và muốn chia sẻ. Khi đọc, nội dung không có kiểu hò hét buff sức mạnh tâm lý thường thấy; mọi chuyện xảy đến với nam chính, những bắt đầu và kết quả, diễn ra hoàn toàn tự nhiên, mà theo mình, có khi chính kết chuyện vẫn hơi màu hường một chút so với cuộc sống thật. Và nếu đọc đến kết, hết cả bộ chuyện, bạn sẽ đâu đó thấy bộ này có khi hơi đen tối một chút, ở khía cạnh tâm lý nhân vật (mặc dù đọc thì cười nắc nẻ).



Mình thích nhất ở cách vẽ của tác giả, đơn giản nhưng thể hiện rất rõ đặc điểm, tính cách và suy nghĩ nhân vật, đứa nào đụt thì vẽ rất đụt, đứa nào hãm thì vẽ cái mặt rất là hãm. Vì thế mà mình thích đọc truyện tranh, truyện chữ thì cũng có đọc cơ mà nhiều lúc cái mình hình dung chưa phải là cái mà tác giả các bộ tiểu thuyết muốn truyền tải qua những con chữ, thế nên mấy bộ manga đọc vẫn thích hơn, vì mình hiểu ngay và cảm nhận dễ hơn cái ý định của tác giả, các hình trong bài là một ví dụ.


NDGBAO 20/12/2022


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

MUỐN LÀM VIỆC VÀ HOẠT ĐỘNG TÌNH NGUYỆN TẠI CÁC TỔ CHỨC PHI CHÍNH PHỦ Ở ĐÀ NẴNG MÀ TÌM HOÀI KHÔNG THẤY??

Hưởng ứng bài chia sẻ khá chi tiết của anh Hậu về các tổ chức phi chính phủ tại group DanangYouthHub (Các bạn có thể tìm đọc lại tại link sau: http://bit.ly/2AQmmyZ), trong blog này mình xin gửi một ít thông tin về các tổ chức phi chính phủ các bạn có thể tham gia tại Đà Nẵng. Thời còn làm tnv tại PNV, thấm thoát cái cũng gắn bó hơn 2 năm. Thú thật phần lớn các công việc, vị trí cần tuyển dụng được các NGO đưa lên mạng, khi đọc được chưa kịp hứng thú với các mô tả hấp dẫn về vị trí tuyển dụng, ngay lập tức đã phải hết hồn vì nhìn xuống location thì…. toàn vùng xa hoặc ở các thành phố khác (tập trung ở Hà Nội và Sài Gòn là nhiều). Thực sự vừa mới ra trường mà muốn xin việc vào các khu vực này lại một vấn đề nan giải nữa – KINH NGHIỆM :3 , không phải kinh nghiệm 1 năm mà là 2 – 3 năm. Thôi thì ngưng than thở và nhanh chóng tự vun vén, vớt vát chút kinh nghiệm công việc ngay từ khi còn trên giảng đường, hoặc chộp ngay thời cơ làm tình nguyện viên cho các tổ chức phi chính phủ luôn kh

Ba năm sau ra trường - Tâm sự Zalo (P Cuối)

Mùa hè ở Toronto vào tháng 6 thời tiết khá kỳ quái, hôm se lạnh như đầu thu, lúc thì mưa xối xả như mới vào xuân, cái tiết trời khó chịu này nếu không làm cho con người ta dễ đổ bệnh thì cũng phải đến nỗi suy tư trầm cảm.  Thế là như một thói quen, với phương thức chữa lành tâm hồn đã thuộc lòng từ lâu, tôi vội đem cái loa, một ly đá, và lon nước mía ra ngoài ban công nhà. Trong tiếng nhạc rock ballad, làm ly nước mía đóng lon, nhìn xa xăm cây cỏ xanh mướt ngoài xa, đôi tay lần mò đọc lại những đoạn status ở zalo. Nếu như khoảnh khắc vừa trên tôi đây đã xem chừng là bình yên, thì tôi của thời gian vừa ra trường lúc trước nếu nghe thấy chắc chỉ cười khẩy, rồi cho đấy chỉ là hành động tự kỷ. 14/11/2018 Những lời ngại chưa muốn nói cũng đã phải đành nói, chút ngượng ngùng bấy lâu cũng đã tan biến trước sự nhiệt tình siêu dễ thương của anh chị bên tổ chức, vì rằng trước đó đã nghe được lời khuyên cứ gõ, cửa sẻ mở, nên mình đánh liều làm thiệt và sau đó mở lời xin xỏ thì được ngay điều mong

LÃNG QUÊN!

"Những điều không cần nhớ thì chớ phải lưu tâm!". Là chính tôi đã tự dặn lòng sống theo kiểu như vậy cho đời thêm thanh thãn, bớt âu lo. Khí hậu ở Toronto dù được cho là có đủ bốn mùa, xuân hạ thu đông; nhưng đối với tôi, đa phần là những khoản thời gian lạnh lẽo, như cái mùa hè đẹp đẽ năm nay, chưa kịp lên kế hoạch đi picnic ngắm hoa thì đã vội vào cuối hè. Mà đã gần sang thu đâu, tiết trời lại nhanh lùa về những cơn gió lạnh, rãi chút mưa mây cuối chiều làm cho dư vị mùa hè vừa qua chỉ còn là những ký ức mờ nhạt. Còn gì sung sướng hơn khi đương lạc lõng giữa cái nơi đất khách, trong một chiều mưa lạnh cuối hè, chạy ngay vào tiệm Việt, gọi một tô phở nóng hổi. Đi ăn ở cái xứ này, không cần phải thật ngon cho cam, chỉ cần tiện đường, vì hơn bao giờ hết, những kẻ tha phương mới hiểu được câu thời gian là vàng bạc. Nghe quảng cáo trên mạng thấy bảo có tiệm phở mở khuya, lại gần chỗ mình hay cà phơ, thì tôi tức tốc ghé ngay, lại đúng lúc những cơn mưa mới rơi tí tách, thế là nhi