Mùa hè ở Toronto vào tháng 6 thời tiết khá kỳ quái, hôm se lạnh như đầu thu, lúc thì mưa xối xả như mới vào xuân, cái tiết trời khó chịu này nếu không làm cho con người ta dễ đổ bệnh thì cũng phải đến nỗi suy tư trầm cảm.
Thế là như một thói quen, với phương thức chữa lành tâm hồn đã thuộc lòng từ lâu, tôi vội đem cái loa, một ly đá, và lon nước mía ra ngoài ban công nhà. Trong tiếng nhạc rock ballad, làm ly nước mía đóng lon, nhìn xa xăm cây cỏ xanh mướt ngoài xa, đôi tay lần mò đọc lại những đoạn status ở zalo.
Nếu như khoảnh khắc vừa trên tôi đây đã xem chừng là bình yên, thì tôi của thời gian vừa ra trường lúc trước nếu nghe thấy chắc chỉ cười khẩy, rồi cho đấy chỉ là hành động tự kỷ.
14/11/2018
Những lời ngại chưa muốn nói cũng đã phải đành nói, chút ngượng ngùng bấy lâu cũng đã tan biến trước sự nhiệt tình siêu dễ thương của anh chị bên tổ chức, vì rằng trước đó đã nghe được lời khuyên cứ gõ, cửa sẻ mở, nên mình đánh liều làm thiệt và sau đó mở lời xin xỏ thì được ngay điều mong muốn.
Cảm động là sau chừng đó năm dù có thay đổi như nào thì thời gian gắn bó ở PNV vẫn được ghi nhận rõ ràng không đổi thay, tưởng chừng củng chỉ là một vài lời gõ máy tính chung chung, nhưng không, tháng năm vẫn rõ mồn một và đúng y như ngày mới vào cũng như lần gặp cuối.
Thời trẻ trâu thích khám phá, run rủi thế nào lại dính vào đây, ấy là lần đâu đi phỏng vấn tiếng Anh với một chị người Pháp cứ yes yes đến độ chị trợ lý kế bên phải dịch tiếng Việt. Nhờ vậy, sau đó là hai năm đầy thú vị, những con người mới từ nhiều vùng miền với nhiều câu chuyện thú vị hơn hẳn thể loại sách selfhelp đầy rẫy xung quanh.
Là những ngày mưa lạnh đúng buổi đầu ra trường đi làm, stress chán đời vẫn tranh thủ hoạt động tình nguyện mỗi khi đêm về, để rồi dạt vài quán cafe cóc trên vừa trú mưa lạnh vừa ngẩm về tương lai phía trước rằng hai ba năm sau ta sẽ làm gì sẽ làm tiếp công việc đúng chuyên ngành hay đi theo tiếng gọi con tim. Cuối cùng thì dek có cái gì mình dự trù mà nó xảy ra cả.
Mới đầu vào, tính làm cho vui, ai dè vui quá hết mẹ 2 năm |
14/12/2018
Có mỗi cái cổng mà mất hết moẹ sáng thứ 7 quý giá, cứ định sáng nay làm ly cf sớm trong tiết trời se lạnh tranh thủ ngẩm nghĩ về tương lai ấy vậy mà vẫn phải lên thầu cái cổng cho xong, vừa lên thì nghe tiếng nhạc nhẽo tập tành cũng om xòm, thấy tụi hàn xẻn bu đông đen hò hát tự dưng cảm giác được chút chộn rộn của noel sắp đến.
Noel năm nay không giống năm ngoái vì rằng mình đã có chuẩn bị đầy đủ cả, đồ ăn được nhét đầy tủ lạnh, chờ khi màn đêm buông xuống mình sẽ ăn thật no, vì rằng căng da bụng thì chùng da mắt, rồi sau đó đắp chăn đi ngủ sớm.
Trời sáng nay ko mưa cứ lành lạnh, cố bợ chút buổi sáng cuối cùng, tạt vào quán ven đường làm ly cf sữa nóng rồi về ngủ trưa vại.
23/12/2018
Làm gần 3 năm hơn mới hiểu được thế dek nào là nghề chọn người, mặc dù định hướng con đường sự nghiệp trong tương lai đã lên lịch sẵn từ lúc còn thất nghiệp, ấy vậy mà làm tới lui vẫn phải dính mấy cái thiết kế lặt vặt và rồi thì giờ như làm chính luôn mảng này.
Làm marketing ngân sách cắt hết mợ thì còn méo gì để làm đâu ngoài việc dựng cái layer thêm mấy con chữ để ra cái cover như mấy trang fanpage bán kem trộn vẫn hay làm. Nâng cấp hơn thì giờ được ngồi dàn trang brochure, mà cũng là tự học chứ méo có ma nào bày vẽ.
Trong khi, lũ chúng bạn với những cuộc đẩy đưa may mắn trong đời được có sếp mentor chỉ bảo đưa đường dẫn lối, sự nghiệp đã vụt lên nhanh trông thấy thì hiện tại nhìn lại mình, vẫn lặt vặt ko khác xưa.
Những lúc như này con tim lại như muốn gào thét bùng cháy nhưng mà lương tâm vẫn phải dằn lại khi nghĩ về lương tháng. Nhìu lúc nghĩ thầm trong đầu, đã thế bố bỏ việc đi học design lại từ đầu lun cho bỏ ghét nhưng lại thôi, kế hoạch thế lào thì cứ phải bám theo thế đó, chứ kì thực mình có thích vẽ thiệt nhưng thật lòng méo ưa ngồi lắc chuột tới lui thế này.
Nhiều lúc hoang mang ko biết bản thân mình ko hợp nghề này hay số đời đen đủi cho vô trúng mấy chỗ làm dập tắt đam mê nghề nghiệp. Thật là khó nghĩ và khó nói, tới hôm nay vẫn cứ dở dở ương ương méo biết đang chuyên mảng nào thôi thì thời gian tới nghỉ lễ tranh thủ mà ngẫm nghĩ tiếp về con đường tiếp theo vậy, hy vọng thời gian đủ để nghĩ cho ra chứ không chắc lại loay hoay trăn trở tới tết quá.
01/01/2019
Một ông mới cưới, ông thì sắp cưới, đứa tính sang 2 năm nữa cưới lại thêm thằng mới chia tay, những điều súc tác cho cái hội bô lão clb đầu năm được gặp nhau ôn lại xíu chuyện cũ với trình bày sơ lược kế hoạch sắp đến.
Quá khứ luôn là những liều thuốc an thần hữu hiệu để ta có thể tạm bỏ qua hiện tại đặng mà ngẫm nghĩ về tương lai. Mấy thú vui đạt được hồi sinh viên, lúc hồi tưởng lại tự dưng thêm cho mình chút ảo tưởng sức mạnh để có thể vượt qua cơn stress thực tại khi đi làm.
Lâu lâu ún bia tự dưng thấy bia không còn đắng mà có chút ngòn ngọt, cứ làm ta uống mãi không thôi, rồi thì lúc trễ h, tới lúc quán đóng cửa, cũng phải ai về nhà nấy, nhưng cũng phải đụng mấy dịp như vậy để còn có sức mà phấn đấu, nhìn nhau mà phát triển, qua đây chỉ mong một điều nho nhỏ là mấy thím cưới từ từ thôi chứ tháng này em hết cmn tiền rồi ahuhu. #ECP #ESC
18/01/2019
Đi làm mấy năm mới có đc cái year end party đúng nghĩa; Cũng văn nghệ văn gừng như ai, chỉ vì một nỗi trước đó nhảy việc như nhảy cóc, chưa kịp ăn cuối năm đã phải tạm chia tay nhau; Mà cũng vì cái nghề marcom này mà tới giờ ăn cũng không trọn vẹn lắm phải đi chụp hình quanh, vừa chụp vừa ăn rồi lại ăn cho nhanh để còn biểu diễn vì mình cứ ngỡ buffet người ta dọn lúc đầu thôi ai dè họ cứ để lun tới cuối tiệc làm mất công táp lấy táp để tới tức bụng đến cuối h chỉ dám ăn ít món tráng miệng chớ hết bụng ăn nữa.
Ko biết sang năm còn được year end party với công ty không hí hí.
Mà sáng ni đi lựa đồ diễn gặp thằng bạn cũ cũng đi chọn đồ với công ty nó, chào xã giao em nó mấy câu, hỏi thăm cu cậu dạo này sao rồi, đã lên quản lý chưa ai dè nó cười nhẹ rồi đưa cái nametag, thì ra là duty manager tự dưng trên đường đi lựa đồ về lòng hoang mang và có chút buồn nhẹ.
24/01/2019
VCL vật cmn vã, ngày làm 12 tiếng là có thật. Dù là làm thêm làm bớt hay làm tới đêm khuya, làm luôn đến sáng thì vẫn dek thể nào mệt mõi bằng cách hại não nhau. Riết chặp méo biết là đang làm thợ design hay là một anh marcom chân chính nhiều mơ ước và giàu hy vọng. Độ chán chường đến nỗi dù đã được cầm thưởng tết chiều này thì bố vẫn đek thể nào vui lên được.
Chợt chớ con bé thực tập hôm trước vô phỏng vấn lúc mình hỏi em có mong muốn gì thì em nó cũng thực lòng giải bày em muốn học adwords. Ôi em ơi nếu mà cuộc sống màu hường đến vậy thì thế giới này chẳng còn chỗ cho em và cho cả anh, định nói về công việc thực sự của em nó nhưng mà bấm bụng lại thôi, em nó sợ quá không làm mất công sang năm ăn đủ.
Nghe tới adwords chợt chớ mình dù đọc bao nhiêu sách với bấy nhiêu lần ngẫm nghĩ thì cũng méo có thời gian mà áp dụng, lâu lâu chạy ads facebook dạo cũng đở quên nghề, vô làm marketing mà một ngày ôm 2 3 cái thiết kế, thêm kiểu 1 người 9 ý thì xác định.
Thực ra cũng đã định thuê design cơ mà mấy lần bê yêu cầu của sếp cho nó nó còn chửi ngược lại mình, ơ đm đi làm bị hành đã đành, đến thuê thiết kế còn bị nạt lại chợt cảm thấy tủi thân ghê gớm. Còn đâu là planner ngồi ngẫm nghỉ chỉ tay năm ngón, còn đâu là anh leader marketing mạnh mẽ ngày nào. Mọi thứ giờ chỉ như là cát bụi, thôi thì trông chờ cơn gió nào đó thổi cát bụi này đến bờ bến khác dịp sau tết vại.
Nhảy nhiều cũng mỏi chân thật, nhưng nhờ đó tự dưng được gặp nhiều người hay dở, và những điều dở hay trong từng ngành nghề trải qua, thấy có chút gì đó ý vị trong cuộc sống.
Sau khi ước có đồng bọn, thì bị đày ngay xuống tầng dưới, làm chung với đồng đạo từ mọi bộ phận vui quá xá. |
Mọi thứ diễn ra cứ như một trò đời may rủi, và lẻ dĩ nhiên, hơn hẵn những cuộc đỏ đen bình thường, điều gì đã đem cược, dù được mất ra sao, chắc hẵn không bao giờ lấy lại được.
All we are is dust in the windDust in the windEverything is dust in the wind
NDGBAO 18/06/2023
Nhận xét
Đăng nhận xét