Quảng Nam hay cãi, Quảng Ngãi hay co...
Là cái câu thành ngữ cửa miệng tôi hay nghe từ nhỏ mỗi khi ai đó nghe một người nói giọng Quảng đang đôi co với một người khác; Mà thật ra cái sự cãi cọ tay đôi, dù là dành lời hay ý đẹp hay những lời xấu xí giữa một người này và người kia hay trong một nhóm người với nhau, tôi đây cũng đã quá quen, từ lúc ở quê nhà, đến khi lết sang xứ người, nếu nói theo cách chợ búa là cãi vả, còn theo cách hàn lâm thì là tranh luận!
Đối với một người đương cô đơn, thèm đôi ba tiếng cười nói, thì sự xuất hiện của một cuộc tranh luận hấp dẫn trong một không gian sống tĩnh mịch là điều đáng quý thay. Ấy mà cũng phải dè chừng, vì đôi khi nếu không khéo, cái cuộc tranh luận ấy lại thành ra tranh dành quyền đúng-sai, để rồi khi cơm quá lửa thì sau vài đợt lớn giọng, không gian sống lại trở về tịch mịch như cũ, thêm một chút khác xưa đó có thể là sự hậm hực của người trong cuộc, và khó chịu của kẻ đuối lý.
Đành rằng, nếu không có sự tranh luận, hơn thua, thế giới này chẳng thể tiến về phía trước, như bao cuốn sách self-help về cuộc sống đã đề cập, tuy nhiên ở cái tầm vi mô một chút xíu, cá nhân tôi cho rằng chẳng việc gì phải vướn vào các cuộc tranh luận, nếu như bạn thấy là vô ích và đôi khi là có hại, như là tổn hại về mặc cảm xúc, hay tổn hại về một tình bạn, tình yêu.
Trong những lần đôi co với đám bạn ở tiệm cà phê, tranh cãi những câu chuyện trên thế giới lúc ở nhà với mấy đứa sống cùng nhau, tôi đã dần rút ra được một vài đặc điểm, nếu đương lúc bàn luận có thấy, thì nên ngừng lại, đứng lên và đi...ngủ hoặc làm gì đó để khỏi tổn hại Nơron thần kinh:
THAY ĐỔI CHẤT GIỌNG
Đang tranh luận thì có một đứa lên giọng, kiểu lớn tiếng hơn so với âm điệu lúc bắt đầu cuộc nói chuyện. Đó là dấu hiệu cho thấy chúng nó đang muốn đánh nhanh thắng nhanh bằng cách áp chế chúng ta với giọng nói to hơn. Nếu gặp mấy thành phần đó thì cứ ầm ờ mặc nhiên là chúng nó đúng, để tránh khỏi đổ vỡ tình bạn, mà ghê hơn là đổ máu. Giống như các tờ báo vẫn hay đưa tin, đại loại sau mỗi lần cãi vả trên bàn nhậu thì có đứa nằm yên, có đứa bóc lịch.
Tôi thấy đây là cái dấu hiệu dễ nhận biết mà lại phổ biến, vì có vẻ như là cách dễ làm nhất để áp đặt tư tưởng cho người khác khi thấy bản thân không thuyết phục được đối phương.
THÁI ĐỘ TIÊU CỰC
Đang đàm đạo bình thường, thì đột nhiên có đứa lấy tư tưởng của bạn ra để gán ghép cho một tội lỗi nào đó, và thể hiện sự ghê tởm của nó dành cho bạn, đáng sợ hơn, nếu là đàm đạo trong một nhóm người, chúng nó có thể lôi kéo những kẻ khác dìm bạn xuống sâu dưới đáy xã hội, từ một con người có tư tưởng riêng bạn thành ra một kẻ tội đồ vì tư tưởng của mình lệch lạc hay đúng hơn là lệch chuẩn so với chúng nó.
Bọn này đa phần chẳng đưa ra được một lập luận rõ ràng, có dẫn chứng cụ thể khách quan từ một hoặc nhiều nguồn thông tin mà cứ dựa vào cảm xúc, và lôi kéo sự đồng cảm từ những đứa xung quanh để phán xét bạn là một người không tốt, và nếu gặp một đứa hay yếu mềm thì cảm thấy thà chịu thua, hùa theo cái lý của tụi đó hơn là bị chúng nó chê bai, dè bỉu gán ghép cho những mặc cảm không đáng.
Và đám này thì rất thích gán ghép, kiểu như nó sẽ đúc kết rằng: "Thể loại như mày, kiểu người như mày chỉ có thể là.../Tao thấy tư duy như mày chắc chắn là loại.../tư tưởng của mày làm tao ghê tởm.../Không thể tin được mày có lối suy nghĩ như vậy...".
Một cách giải quyết đơn giản là trước mắt cứ ừ đại, không cần đôi co với thể loại này; Sau đó hãy trình bày cái tư tưởng bị cho là "ghê tởm" trong cuộc tranh luận đó với những người bạn khác, để xem suy nghĩ của người khác thế nào. Nếu tất cả mọi người trong vòng quan hệ của bản thân đều thấy ghê tởm thì nên xem xét lại, nếu không thì từ đó tự chắt lọc đúng sai.
Lũ này thì ít hơn lũ ở trên, nhưng mà đáng sợ, vì nó sẽ làm bạn không chỉ trong lúc tranh cãi, mà cả sau đó tự nãy sinh một cảm giác tự ti, mặc cảm. Nếu không có cái chánh kiến, tự biết đúng sai, tự nhận thức bản thân, tự thấu hiểu kẻ đối diện, e rằng cái sai của bạn không phải là nhận sai trước chúng nó, mà sai khi tham gia cuộc tranh luận vô bổ đó.
THÁNH NGUỴ BIỆN
Bọn này thì cũng đông, đa phần kiểu tri thức có kinh nghiệm cãi vả trước đó. Những lỗi nguỵ biện thì có thể dễ tìm thấy trên mạng, bạn có thể tham khảo ở trang Vietcetera nếu không tìm được bài nào đầy đủ. Xử lý bọn này thì đơn giản, vì cứ thấy chúng nó mắc lỗi nguỵ biện nào đã được trình bày trong các cuốn sách về tranh luận, thì cứ theo đó mà xử lý, hoặc thấy tụi nó chai lỳ về sự nguỵ biện thì cũng cứ đứng lên và đi ngủ.
NGƯỜI DẪN NGUỒN
Nếu một đứa đương thao thao bất tuyệt về cái lý của mình, mà sau đó khi hỏi ra dựa vào cái gì? Nếu bọn nó dẫn mấy cái nguồn trang báo, sách...mà bạn cảm giác hoăc biết được đó là những tin tức một chiều (thiên về cánh tả, hoặc cánh hữu), thì thôi cũng nhanh đứng lên và đi ... ngủ. Giống như một Đảng viên ưu tú đang cố bảo vệ Đảng bằng lập luận của mình trước một người dân yêu nước ở...nước ngoài.
Vì đó là lúc bạn biết rằng, bạn đang tranh luận với một đứa bảo thủ, vì các nguồn thông tin nó đọc chỉ là có lợi phục vụ cho cái ý định nó muốn khẳng định. Nếu đã như vậy cuộc tranh luận này sẽ chỉ giúp bạn bước lùi một bước so với trí thông minh của đứa đối diện.
Nên lưu ý thêm, một đứa dù đã trải qua một chuyện gì đó và tuyên bố tự tin rằng: "Tôi đã từng trãi qua rồi/ đã từng làm điều đó rồi.../đã từng sống ở đó rồi...nên tôi biết chắc.../ Ta có đứa bạn đã từng như vậy rồi nên chắc chắn..."; Thì bạn cũng chớ vội tin lấy tin để vì rằng cũng cùng một câu chuyện nhưng những người có tư duy khác nhau ở những thời điểm khác nhau sẽ thấy khác nhau.
Hiển nhiên, một người thì chẳng đại diện cho số đông và ngược lại...Nên dù có thiếu trải nghiệm, ít hiểu biết hơn người đối diện, cũng không lấy đó làm điểm yếu mà phải vội hùa theo.
Như cựu Tổng thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln từng nói: “Muốn đạt được thành tựu, người ta sẽ không lãng phí thời gian để tranh chấp riêng tư. Thay vì cố gắng giải thích, tranh cãi một vấn đề gì đó, đánh mất sự bình tĩnh, tự chủ, dẫn tới những hậu quả không mong muốn, chi bằng để mặc cái nhìn của người không liên quan”
PHÒNG BỆNH
Tranh luận có thể hay và vui, cho đến khi có kẻ đúng người sai.
Và riêng tôi, khi những cuộc tranh luận vô bổ nãy sinh, dù có đến bất ngờ hay có chuẩn bị từ trước, đa phần tôi đều không để tâm (lúc đầu thì có mà sau này nhận ra bản chất của mấy cuộc cãi cọ, tôi đã dần bỏ qua cái hơn thua ở đời).
CHỌC CHÓ!
Vì rằng hữu xạ tự nhiên hương, bạn tốt hay bạn xấu, tự cuộc đời sẽ đem đến cho bạn những người tốt xấu thích hợp, nên là chẳng cần phải hơn thua để thuyết phục người này người kia, vì suy cho đến tận cùng, những người không cùng suy nghĩ khó đi chung con đường dài, bạn bè, hay người thân yêu đều là như vậy (Có thể sẽ không đúng với người sinh ra mình).
Thường thì sau mỗi cuộc tranh luận, tôi chẳng cầu đúng sai, chỉ cầu hiểu bản thân hơn, và hiểu những đứa trong cuộc tranh luận đó là kiểu người như thế nào để biết cách mà chơi cùng.
Tôi đã tự thì thầm trong đầu như vậy, và viết ra đôi dòng này sau khi tranh luận với mấy đứa chung nhà về chủ đề:"Elon Musk và Donald Trump có phải là người thông minh?" Theo lẽ thường, tôi lại bị gán ghép cho cái bệnh cuồn Trump hay tư tưởng lệch lạc vì đã lỡ cho rằng Trump cũng thông minh. Ghê hơn nữa, một đứa trong đám còn quả quyết là tôi sẽ khó sống nếu tồn tại ở Mỹ với cái tư tưởng này; Nhưng mấy đứa đó nào có hay hè vừa rồi tôi đi Mỹ chơi thấy vui vcl.
Như thường lệ, khi đã phát hiện ra những dấu hiệu trên, tôi chỉ ừ đại hùa theo, cười trừ chiếu lệ một cái cho tình cảm, mạnh dạn thừa nhận bạn rất đúng, rồi đi ... ngủ. Sáng sớm hôm sau lại một ngày bắt đầu với bao thứ phải làm, đúng sai của tranh cãi hôm trước chẳng làm no thêm cái bụng hôm nay!
NDGBAO 27/06/2023
Vậy là sao để tự biết bản thân là đúng sai, vì cũng đôi lúc, đứa tranh luận với mình cũng có điều đúng đắn có ích cho chúng ta học hỏi, mà không thể chỉ vị cái tôi quá lớn lại đi gạt bỏ những điều bổ ích ấy? Tôi e, để hiểu được cái ấy, để tự giác ngộ được cái ta và cái đúng sai, đó chắc chắn là một con đường dài vừa quan sát và tự nghiền ngẫm.
Tất nhiên trên con đường vô tận ấy, không thể thiếu một chút may mắn để sớm có được chánh kiến mà ít phải trả những cái giá đắt. Và tôi chúc các bạn có được những may mắn đó.
Nhận xét
Đăng nhận xét