Chuyển đến nội dung chính

Một năm sau ra trường - Tâm sự Zalo (P2)

Phần này là lời hứa chắp nối những đoạn tự sự còn dang dở trên trang zalo, mà bạn biết đấy, đã là con người, thì có lắm thứ mà buồn mà vui, vậy nên những tháng qua đi,  đếm theo từng ngày, mỗi khoảnh khắc đều là những trãi nghiệm thú vị với bất tận các cung bật cảm xúc khác nhau, bạn có tin không???

Cùng tôi hồi ức lại một phần những điều đã xảy ra, tựa hồ như mới trải qua trước đó một ngày thôi.

2 tháng 8

Nhiều khi cũng muốn yêu nghề lắm mà hình như nghề nó méo yêu mình thì phải :'(

Đậu đã thế thì bố cũng cóc cần dù có là chỉ trong suy nghĩ thôi nhưng bố vẫn muốn nghĩ thế đấy dù thực ra cần bm ra các bạn ah  Ôi Khách hàng yêu dấu đã đẩy em tới cái ngã ba cuộc đời này nhiều nhánh rẽ sang ngang bik chọn cái nào đây.

Á ah, chúng mày đã xô đẩy đến thế thì ông đây cũng tự hành trang cho cái nghề phụ  Uất ức quá thì ông lại chẳng nghĩ việc ngay để vui vầy với đời ko biết chừng  Uhm uh ah cứ nghĩ thế thôi đã là thấy vui rồi. Đời này thanh niên trai tráng đầu đội trời hai chân đạp đất chẳng bao h đủ. cứ phải thêm cái chân phụ nữa mới xong :)

Đêm dang dở với bạn khách hàng dở hơi, đôi co lại thấy bản thân dở người
#themcancaucom

13 tháng 8


Bê tô cơm dư tối qua ra từ trong tủ lạnh. Xắt xắt thái thái ít hành, thêm xí tỏi phi, đổ ngay cơm còn lạnh  vào trộn liên hồi, đập thêm cái trứng nữa cũng qua được một bữa. Tay xào cơm mà nước mắt rưng rưng, chậc lưỡi thôi kệ, chắc là do hành bay vào mắt. Từng đợt vung chảo cơm, men theo bàn tay điêu luyện những suy nghĩ mơn man chợt về, nhớ lại đoạn hội thoại ngắn ngũi vs má qua zalo.

Le má: Me qua tới rồi con yên tâm.
Le tui: Me sướng quá con đói meo đây
Le má: không nói gì... chỉ úp hình....
Le tui: (tức quá cũng úp hình cơm chiên kể khổ)
Le má: ảnh me chụp đó con đẹp không
Le tui: Con ở nhà ăn cơm chiên với mỳ tôm nè
Le má: Tội con, thôi me qua đức vs đoàn đây..pip..pip

Quá elle, ăn vội miềng cơm khô, ún miếng nước lạnh, chạy đi đái rồi ra ngồi cf cho mát vại. Nhìu lúc tự hỏi Hạnh phúc ở nơi đâu.... thì thật ngu ngốc khi chính ta đã chẳng phải là một hạnh phúc rồi đấy ư? Ừ thì đời còn gì đâu để vui nên thôi thân ta tự tìm cho mình một niềm vui nhỏ nhỏ vại.

26 tháng 8


Chuyện từ muôn thuở tiếng mưa có vui bao giờ... Nhiều lần ngẫm nghĩ ra trường cũng được hơn một mùa mưa. Ngày cuối tuần, chiều thứ 6 trong tất bật mọi thứ việc trên đời và xen lẫn các suy nghĩ vớ vẫn đan xen nhau, về nhà ăn cơm nghe má kể chuyện và tâm sự thấy hơi chút sầu đời rồi, trên đường đi mưa rơi ào ào ngẫm lại chuyện mình lại càng phát ngấy.

Tạt ngay vào góc nhỏ quen thuộc trú tạm cơn mưa đầu mùa dài dai dẵng, đúng lúc vài bài hát yêu thích vang lên, nhiều khi bất chợt tự thấy vui như trẻ thơ. Ơ! hay là khó quá bố xin nghĩ mọe chớt, sống tc quá cũng mợt, để rồi thứ hai đầu tuần reset lại cái cơ thể này cho vài dự định mới. Cơ mà đầu tiên thì vẫn là tiền đâu, thôi  thì ngậm ngùi âm thầm xong cái báo giá, chốt nốt cái công việc vs agency khác cho yên một đêm thứ 6 vại. Lúc nhỏ cứ tưởng muốn ún cf thì sáng phải dậy sớm theo bố ra quán, lớn rồi mới biết đêm đêm cũng có ng ún cf đấy thôi

P/s: Hên hên bố nghĩ việc mà có đứa nào bêu rếu trêu chọc thì bố bợp ngay cái mỏ rồi unfriend lun và ngay

5 tháng 9

Cựu MSP tụ hội nhận cert  được  idol Vũ Minh Trí ký xác nhận luôn,  ôi chao hạnh phúc không tả được, lại suy nghĩ biết khi nào em mới được như anh đêy ahuhu. Cầm cert ở Sài Gòn gửi về lòng lại tràn đầy nhiệt huyết, chiều thứ 7 đang ngủ nghe khách Gọi cái tụt hết mẹ cảm hứng. Khuya Chủ nhật còn ngồi booking  trong khi sáng thứ 2 xin off dưỡng thương coi như tiêu tan vì chạy dự án .

Bik bao giờ cho đến ngày xưa  1h sáng chốt xong bất chợt nhớ tới câu:  thiên đường có lối lại không đi, địa ngục không cửa tự chui vào . Vậy Đường ta đi là đường nào ta, cần mua 2k tình yêu công việc  chịu hổng nổi.

Trời mưa rào rào tính tranh thủ ngủ cho sướng, chốt xong công việc vs Kol hết cmn mưa tỉnh ngủ lun  Đậu xanh, muốn đập đầu tự tử, đập ngay vào gối, bất tỉnh sáng dậy vẫn phải lao đầu vào công việc


18 tháng 9

Cà phơ sáng,

Con Ở mẽo giờ đã về đà nẽng, còn đứa xì phố vẫn chưa thấy tăm hơi mô.

Sau mọi chuyện rối bời, ngồi cà phơ cùng lũ bạn lại thấy yêu đời hơn , ừ thì mọi chuyện lắm lúc dù phải đến cơn bĩ cực, rồi cũng phải qua đi, nhẹ nhàng và âm thầm như chưa từng xảy đến và con người ta, một cách tự nhiên, ai rồi cũng sẽ khác.....

Có khác không nhỉ? Khác cái dek nè,  rốt cục suy cho đến tận cùng của bản chất, ta vẫn là ta không ai thay đổi được, có chăng đổi thay chỉ là cảm nhận thế thôi. Theo dòng, tháng đến năm đi, tự thân, cùng một sự việc, ở mỗi thời điểm lại có những cảm nhận rất khác nhau, mà nếu lầm tưởng lại vội cho rằng ai đó đã khác xưa nhiều lắm.

P/s: bạn tốt lâu năm, cứ đi ún nước là được bao , thấy đeo cái cặp rách thì cho cái balo . Không uổng công mình tính toán trước khi kết bạn


28 tháng 09 

Douma chưa thấy cái nghề nào nó lồi lõm như cái nghề này các thím ah.

Đêm nằm ngủ mà trăng trở nhở có khi nào sự ngây thơ bé bỏng của mình lại nhiễm cái thói này thì :'( thì thôi chứ biết sao h :))

Mới cái hôm nao còn lên mạng hổ báo cáo chồn xàm lông seeding comment bêu rếu hiếp dâm CGV các kiếu, tuyên bố CGV tuổi loz so vs bà dì ghẻ thì thế dek nào, chìu nay em lại xúng xính tung tăng lên rạp chiếu của nó mà vui vẻ xem phim ngon lành  Tựa hồ vừa tát vêu mồm con ghệ cũ xong sáng hôm sau lại đòi chịch nó vậy. Ah ra vậy đấy các bạn ạ, thế giới này dù có ra sao thì sau tất cả chúng ta lại về với nhau, vậy nên anh chị em ơi nếu có giận hờn thì hãy vu vơ thôi nhé, vì dầu ra sao, đã lỡ yêu nhau thì tình cảm đó như vết hằn ko bao h phai nhòa được, nếu đã không xóa được thì cũng chớ tô vẽ thêm làm gì.

Thú vị ở chổ đi xem mới biết,  té ra là phần kết cho câu chuyện dang dở Bridget Jone's Dairy mà êm từng vô tình xem 4 năm trc kk. Các bạn nam thanh nữ tú, mấy em teen teen tuổi mới nhú, nên lên google và xem qua một lần cho biết, đảm bảo mọi cung bật cảm xúc từ lúc trẻ tới lúc già, phải làm cho mạng há mồm lên và : Ah, ah....

Haizz, Zalo lại một lần nữa phá mạch cảm xúc của em, thôi để dành phần tiếp cho blog vại


22/11/2016 - NDGBAO

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

MUỐN LÀM VIỆC VÀ HOẠT ĐỘNG TÌNH NGUYỆN TẠI CÁC TỔ CHỨC PHI CHÍNH PHỦ Ở ĐÀ NẴNG MÀ TÌM HOÀI KHÔNG THẤY??

Hưởng ứng bài chia sẻ khá chi tiết của anh Hậu về các tổ chức phi chính phủ tại group DanangYouthHub (Các bạn có thể tìm đọc lại tại link sau: http://bit.ly/2AQmmyZ), trong blog này mình xin gửi một ít thông tin về các tổ chức phi chính phủ các bạn có thể tham gia tại Đà Nẵng. Thời còn làm tnv tại PNV, thấm thoát cái cũng gắn bó hơn 2 năm. Thú thật phần lớn các công việc, vị trí cần tuyển dụng được các NGO đưa lên mạng, khi đọc được chưa kịp hứng thú với các mô tả hấp dẫn về vị trí tuyển dụng, ngay lập tức đã phải hết hồn vì nhìn xuống location thì…. toàn vùng xa hoặc ở các thành phố khác (tập trung ở Hà Nội và Sài Gòn là nhiều). Thực sự vừa mới ra trường mà muốn xin việc vào các khu vực này lại một vấn đề nan giải nữa – KINH NGHIỆM :3 , không phải kinh nghiệm 1 năm mà là 2 – 3 năm. Thôi thì ngưng than thở và nhanh chóng tự vun vén, vớt vát chút kinh nghiệm công việc ngay từ khi còn trên giảng đường, hoặc chộp ngay thời cơ làm tình nguyện viên cho các tổ chức phi chính phủ luôn kh

Ba năm sau ra trường - Tâm sự Zalo (P Cuối)

Mùa hè ở Toronto vào tháng 6 thời tiết khá kỳ quái, hôm se lạnh như đầu thu, lúc thì mưa xối xả như mới vào xuân, cái tiết trời khó chịu này nếu không làm cho con người ta dễ đổ bệnh thì cũng phải đến nỗi suy tư trầm cảm.  Thế là như một thói quen, với phương thức chữa lành tâm hồn đã thuộc lòng từ lâu, tôi vội đem cái loa, một ly đá, và lon nước mía ra ngoài ban công nhà. Trong tiếng nhạc rock ballad, làm ly nước mía đóng lon, nhìn xa xăm cây cỏ xanh mướt ngoài xa, đôi tay lần mò đọc lại những đoạn status ở zalo. Nếu như khoảnh khắc vừa trên tôi đây đã xem chừng là bình yên, thì tôi của thời gian vừa ra trường lúc trước nếu nghe thấy chắc chỉ cười khẩy, rồi cho đấy chỉ là hành động tự kỷ. 14/11/2018 Những lời ngại chưa muốn nói cũng đã phải đành nói, chút ngượng ngùng bấy lâu cũng đã tan biến trước sự nhiệt tình siêu dễ thương của anh chị bên tổ chức, vì rằng trước đó đã nghe được lời khuyên cứ gõ, cửa sẻ mở, nên mình đánh liều làm thiệt và sau đó mở lời xin xỏ thì được ngay điều mong

LÃNG QUÊN!

"Những điều không cần nhớ thì chớ phải lưu tâm!". Là chính tôi đã tự dặn lòng sống theo kiểu như vậy cho đời thêm thanh thãn, bớt âu lo. Khí hậu ở Toronto dù được cho là có đủ bốn mùa, xuân hạ thu đông; nhưng đối với tôi, đa phần là những khoản thời gian lạnh lẽo, như cái mùa hè đẹp đẽ năm nay, chưa kịp lên kế hoạch đi picnic ngắm hoa thì đã vội vào cuối hè. Mà đã gần sang thu đâu, tiết trời lại nhanh lùa về những cơn gió lạnh, rãi chút mưa mây cuối chiều làm cho dư vị mùa hè vừa qua chỉ còn là những ký ức mờ nhạt. Còn gì sung sướng hơn khi đương lạc lõng giữa cái nơi đất khách, trong một chiều mưa lạnh cuối hè, chạy ngay vào tiệm Việt, gọi một tô phở nóng hổi. Đi ăn ở cái xứ này, không cần phải thật ngon cho cam, chỉ cần tiện đường, vì hơn bao giờ hết, những kẻ tha phương mới hiểu được câu thời gian là vàng bạc. Nghe quảng cáo trên mạng thấy bảo có tiệm phở mở khuya, lại gần chỗ mình hay cà phơ, thì tôi tức tốc ghé ngay, lại đúng lúc những cơn mưa mới rơi tí tách, thế là nhi