Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

#3 TND Này anh! Em là bạn hay là người yêu? Chẳng là ai cả! Xin hãy lưng chừng như vậy em nhé!!!

Chẳng là ai cả! Xin hãy lưng chừng như vậy em nhé!!! Source: Tumblr Vậy thì anh là gì của em? Cũng như vậy thôi, chẳng là sao cả! Anh gặp em cũng chẳng phải vì ai cũng chẳng phải vì điều gì, chỉ là hai ta gặp nhau giữa vô vàn câu chuyện, khi mà mở đầu câu chuyện từ anh với em và diễn biến của nó là dành cho hai ta, miễn là đừng bao giờ viết cái kết cho câu chuyện này thì chúng ta vẫn cứ bên nhau thôi em à! - “Cắt cắt! Thúi nực và củ chuối quá!” Tôi réo lên, mặt phiền não - “Tụi bây không thể dùng câu từ nào đỡ chuối hơn cho cái kịch diễn ra trong valentine sắp tới à!”  -  “Đề nghị đổi lời gấp” Tôi đứng dậy, nhìn vào cái tập kịch bản mà chúng nó đưa cho tôi. - “Ơ hay! Cái này là tụi tao lấy trong truyện ngôn tình hẳn hoi có tác giả đấy nhá!” Thằng bạn tôi lèo nhèo. - “Ha ha ha, nó lấy từ truyện Đam Mỹ đó!” Con bạn tôi cười khuẩy lên. Tôi vút mặt ngán ngẫm nhìn chúng nó, ừ thì tôi quên mất, cái thằng đóng vai nam kia là bóng lộn thích đọc ngôn tình, tôi đã mắ

#2 LC2 Có những số điện thoại, không bao giờ lưu!!!

Tút tút tút…. Tút tút .. Cái chuông báo thức vang rên, người mệt nhoài, tôi vươn tay vội tắt cái đồng hồ kêu in ỏi kia, mắt mơ màng nhìn ra khung cửa sổ, trời đã dần tối, ánh hoàng hôn đỏ rực trông buồn não nề. Tôi chẳng thích buổi chiều chút nào!! Người ta cứ bảo hoàn hôn là đẹp là lãng mạng lắm, thật chẳng ra làm sao, cái thời khắc người ta tất bật vội vã, để đón chuyến xe buýt cuối cùng, lật đật chạy vội qua hàng rau thịt vào giờ cuối cho buổi ăn tối dường như chẳng có tí gì thi vị cả… Tôi không phải đi chợ, nhà tôi lại ở trung tâm, nhưng tôi không thích cái không khí như vậy vào buổi chiều đâu, tôi thích sáng sớm cơ, khi mà mọi sự lại bắt đầu như mới.  6h chiều rồi, hôm nay tôi ăn cơm một mình, ba me và con em nhỏ đi tàu ra Huế thăm ông bà chắc tới sáng mai mới về, lê đôi chân nặng nề, lệch xệch, từng chút một, rời khỏi giường… Cơm nước xong đâu vào đó, tôi lại chờ, như mọi hôm, tôi chờ xem có đứa nào nhắn tin hay gọi rũ đi chơi không, tôi không thích gọi c

#2 TND Muốn chọn người yêu? Hãy bắt đầu từ việc chọn một quyển sách !

#2 TND  Những con người chúng ta gặp đôi lúc cũng như là những quyển sách mới mua vậy, bìa ngoài đẹp có, xấu có, cổ trang có, hiện đại có, và thường thì ta sẽ làm gì nhỉ, bắt đầu tò mò khám phá người bạn mới quen như việc hồi hộp lật từng trang sách vậy, đôi khi chúng ta nghe người khác bàn tán về những người bạn mới quen này, vậy thì sao, chẳng bận tâm, bỏ qua chút do dự ban đầu, tất nhiên là bạn vẫn phải nghiên cứu cuốn sách mới cho dù có đủ thứ ai kia kể về cốt chuyện của nó. Còn người yêu ư! Như ai đó đã từng nói quay lại mối tình cũ chẳng khác nào đọc lại một quyển sách, nhạt nhẽo và mệt mỏi, bạn có thích đọc một quyển sách khi nhớ rõ cốt truyện của nó, tôi thì tôi không tính tới những người hay quên hay bệnh đãng trí của tuổi già, tôi nói với các bạn trẻ chúng ta, những người luôn tràn đầy sự nhiệt huyết trong tình yêu và mang theo mình tính tò mò tột cùng. Hãy bước vào một tiệm sách nhỏ, có thể nhỏ bởi kết cấu không gian, nhưng rõ ràng sự bao hàm kiến thức tro

#2 TNTC Tôi tuyển TNV theo ý mình một cách đúng đắn nhất

Bỏ qua cái gọi là tiềm năng, tôi tuyển dụng theo ý thích. Sau cả ngày dài, lang thang ngoài đường, hết đi học thêm tới đi học bớt, hết lê lết trên trường rồi qua nhà bạn… tôi đã trở về mái ấm của mình với cái thân tàn này. Chạy một hơi lên lầu, cái điều đầu tiên mà ai cũng muốn là nhảy lên cái giường êm ấm của mình ngay tức khắc, nhưng hãy khoan đã, tôi không thích đang mặc áo quần mà nằm quằn quại, thật khó chịu và ngứa ngáy, nóng nực. Cởi bỏ hết các thứ trên người, nude như người ta chụp ảnh nghệ thuật, tôi chui vào cái chăn không độ của mình, những tưởng như đó chỉ là thế giới của chỉ riêng tôi mà thôi. Trời lạnh trong cái chăn ấm, khiến tôi mê man, xém chút nữa là ngủ say mất, tôi bật mình chợt nhớ đến cú điện thoại của thằng bạn hồi tối. Lục đục tôi đem cái laptop yêu quý ra, mở máy và bắt đầu gõ lách cách. Dù gõ được 4 ngón thôi, ý tôi là chia đều ra hai bàn tay ấy, nhưng tôi vẫn cố tình vừa gõ vừa không nhìn bàn phím, và tốc độ thì cứ phải tăng lên đều đều, những tưởng

#1TNTC Tôi bắt đầu một dự án tình nguyện

Màng đêm buôn xuống, gió se lạnh làm con người ta như muốn xích lại gần nhau thật chặt… “Điều đầu tiên khi chạy một dự án, là hãy tìm những cộng sự hợp rơ với bạn, giỏi một cách đầy đủ để giúp bạn bao quát và chạy thành công chương trình.  Bạn sẽ thành công khi biết cách khiến người giỏi hơn bạn làm việc cho mục tiêu của bạn" Tôi không như vậy, chạy một mình cùng chiếc xe cà tàng trên con đường Bạch Đằng cạnh dòng sông Hàn nổi tiếng, gió tấp vào mặt vào người làm tôi nổi cả da gà da cóc lên… nam thanh nữ tú vào tối thứ 7 cứ tấp nập sôi động, có vẻ ấm lắm đây, giống như một status mà bạn tôi đăng lên khi chia sẻ ảnh của nó với thằng bạn trai "Sát bên nhau cho nắng khỏi xuyên qua.." “Thật ngớ ngẫn và vô vị, ôm dính thế kia thì có mà ngạt thở cho đứa ngồi sau à”, tôi lầm bầm khi chợt nhớ về điều đó, tới cuối đường Bạch Đằng là con đường tình yêu Như Nguyệt chạy thẳng xuống cầu Thuận Phước - nơi chuyên đào tạo các vận động viên nhảy cầu, nhưng tôi không dại x