Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Sau cơn mưa!?

Trong cơn ngái ngủ sau một ngày dài làm việc quần quật gần 12 tiếng, cộng thêm những đêm liên tiếp trước đó tăng ca không ngủ, đã làm một anh thanh niên trông ra một người già, với những quần thâm ở kẻ mắt như một tên nghiện thiếu thuốc, những nếp nhăn hằng lên tráng trông như hình ảnh những nhà bác học đang vò đầu suy tư; còn anh, sự suy tư của anh có chăng chỉ loanh quanh 4 chữ: Cơm áo gạo tiền! Quán cà phê Promenade, toạ lạc tại Navigator of the Sea, ngồi mỗi ngày vì uống miễn phí Một con người mà trên cười ra thấy mỗi hàm răng, dưới đếm chỉ được đúng hai hòn dái như anh, thì chuyện đang lắc chảo rửa chén ở phương trời tây hoa lệ, nơi cách quê nhà gần nữa vòng trái đất đã là một phước lành cao sang mà đấng trên mang đến, bất chấp hình ảnh quần tây áo cổ cồn trắng thời còn đi làm văn phòng ở xứ biển quê nhà.  Một điều xa xỉ như vậy đã thành sự thật thì còn gì thêm để mộng tưởng; nhưng không! Vì đời người vốn là những chuỗi dài mơ mộng, sau mỗi lần đạt được điều gì đó không tưởng, anh

Trung bình khá!!

Đang đứng cắt đống rau củ từ sáng tờ mờ, cái cù lẳng đã gần rớt ra ngoài, còn cái cổ thì sắp trẹo qua một bên vì quá mỏi, thì một cha nội đứng bên đột nhiên réo lên, làm cho anh thanh niên đang chuẩn bị ngáp phải vội đóng mồm, cái cổ đang lệch phải dựng thẳng dậy, dỏng tai nghe. "Ê Hên-rì, kiểm tra tin nhắn kìa, có điểm rồi", anh trai trung niên - một vợ và sắp có một con, đứng bên tôi nhắc lớn. Tức thì, vứt con dao qua một bên, tôi cũng lọ mọ chọt tay vào cái túi quần đã sờn rách, kéo nhẹ, sợ kéo mạnh rách cái quần. Bấm ngay vào mục tin nhắn, trong đầu không quên tự khấn vái, nhập tâm như một nhà sư đương nhập định.  - "Adou, đủ điểm," tôi réo lên, kéo thêm chút nữa cho đủ trọn cả tin nhắn, con điểm tiếng anh phần nói của tôi vừa đủ điểm mong muốn, trong khi các phần khác so với mấy đợt thi trước không giảm là bao, thế là vừa đủ điểm để kiếm cái thẻ PR (Permanent Resident) tại xứ Cà, tôi thầm nghĩ. Ấy là mới thầm nghĩ, thế nhưng đừng quên trò đời vốn những cuộc trá

SINH NHẬT TUỔI 30

Hm! Cái tuổi 30 kia, nếu nhắm mắt, rồi vội chợt mở, quả thật trôi nhanh trong tích tắc; Nếu nghiềm ngẫm những hoài niệm, sống đăm chiêu suy tư, tỉnh cơn mộng, nhận ra đã hoá thành một nữa đời người. Đi ăn chờ đồ lâu quá, buồn ngủ tính chợp mắt một chút, mà chụp hình trắng đen thành ra hơi deep. Nếu như cứ ăn mày quá khứ thì chẳng thể nào sống tiếp được những tháng ngày tiếp theo, dù rằng quá khứ cũng không quá hào nhoáng, nhưng ít ra cũng chưa quá tồi tệ. Nên sự lựa chọn này, tôi nghiễm nhiên chọn việc chào đón tuổi mới, xem như là một chặng đường mới. Và qua bài này cũng là cái đánh dấu chấm hết cho hashtag #Tôi trước 30 , nếu như các bạn có đang đọc và theo dõi cái blog này những năm tháng qua. Năm nay, đón tuổi 30, thật vui vì cuối cùng mẹ tôi cũng nhớ ngày sinh nhật của tôi, và cũng là lần đầu bên xứ người, tôi được tặng quà sinh nhật. Tất nhiên không nhảy cỡn lên vui sướng khi nhận quà, tôi chỉ, tự trào dâng một cảm giác xúc động nhất thời, vì có người không chỉ nhớ đến sinh nhật

BOYS ON THE RUN - Siêu phẩm dành cho mấy ông "loser" ngấp nghé tuổi 30

Lời ngỏ đầu cho bộ truyện này: Thay vì soạn bài đăng đàn facebook những tâm sự, hay tổng kết cuối năm, sao không thử đổi gió bằng việc đọc boys on the run trong những ngày nghĩ phép gần tết. Cùng tác giả với bộ I am a hero, thì hẵn bạn nào có dịp đọc qua bộ đó chắc cũng dễ mường tượng được cách vẽ và thể loại mà tác giả thể hiện rồi nhỉ? Tuy nhiên, bộ I am a hero đang còn dang dở, chưa đọc đến cái kết nên chưa thể cảm nhận hết để review một lần, tình cờ lướt qua bộ Boys on the run, không ngờ là cùng tác giả, đọc một lèo quá bánh cuống, nên phải mò lên viết vài đoạn review chia sẽ mọi người. Tên truyện: Boys on the run Số chap: 115 + 1 chap bonus (Đã hoàn thành) Thể loại: Hài kịch - Drama - Trưởng thành - Lãng mạn - Seinen - Thể thao và NTR (theo mình cảm nhận :v ) Tác giả: HANAZAWA Kengo TÓM TẮT GỌN (TRÁNH SPOIL): Nam chính Tanishi - một thanh niên đụt, gương mặt vàng trong làng thất bại, trên hành trình tìm kiếm tình yêu và sống một cuộc sống đáng sống. Hoặc giựt tít như các tờ bá

CÕI TA BÀ (P1)

 "Nam mố... A... di đàà... phật...", câu kinh gỏn lọn có vài từ, lặp đi lặp lại với tông giọng trầm đều như ru ngủ, phát ra từ cái máy cassette nhỏ, vang khắp căng phòng khói hương nghi ngút. Với nào là những tượng phật, đủ loại chức danh với đa dạng tư thế, những bức tranh chữ thuỷ mặc với các chủ đề về tâm linh, những kệ sách kinh chú, từng ấy thứ nom cũng ra dáng một góc tu tại gia cho những quý ông bà muốn hưởng chút ít thanh cao cực lạc ở cái cõi ta bà này. Một nhân vật trong bộ manga saint young man. Cũng như bộ manga kia, truyện này viết đọc giải trí là chính, không drama nha các tình yêu :"> Bổng, một tiếng gõ cửa vang lên từ ngoài cửa sổ căn phòng, nơi có hàng lan tím, trắng treo lủng lẵng trước cửa. Một người đàn bà trong mảnh áo lam, đang làm lễ phật giật mình ngồi xổm dậy. Dáng bà người dầy, da trắng căng mịn, mà nếu có gặp bạn đồng tu, hẵn sẽ được người ta khen là khuôn hình đầy đặn, nét mặt phúc hậu. Ló đầu qua cửa sổ, nhìn xuống dưới, vẻ mặt thoáng chút