Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Gia vị cuộc sống

MÌNH CÒN TRẺ - NHỮNG LÚC STRESS HÃY NGHỈ HÈ

Thay vì làm cật lực chỉ trông về già được nghỉ hưu, sao không thử nghỉ hè ở những khoảnh khắc đẹp nhất của tuổi trẻ? Sau cùng thì tôi cũng đã có một quyết định quan trọng trong cuộc đời, một quyết định như bao bạn sinh viên và học sinh khác đang độ hừng hực sức xuân, ở cái tuổi làm gì cũng thêm một câu "Bất chấp". Hoà cùng không khí nhộn nhịp của bao em thơ học sinh, sinh viên toàn quốc, tôi sẽ có kỳ nghỉ dài hơi vào mùa hè này (2017). Ở cái tuổi 24 đầy ẩm ương, nếu mà không phải đương là anh sinh viên lỡ thì học lên bậc cao học, thì chỉ có thể là thất nghiệp mới thảnh thơi có thời gian nghỉ hè. Vâng! Tôi đang thất nghiệp, và thú vị thay, tôi lại xin thôi việc đúng lúc báo hiệu mùa hè về, thế có tuyệt không cơ chứ. Với một kẻ nhảy cóc như tôi, thay job như thay áo, thì việc viết đơn xin nghỉ chẳng là vấn đề gì cho lớn, tôi đã từng dứt khoát nhanh chóng trong các quyết định đi hay ở, thực sự là đã từng, cho đến khi, có một nơi, mà khiến tôi đã gắn bó lâu nhất kể từ

AI CHO TÔI LƯƠNG THIỆN

“Tao muốn làm người lương thiện ! Ai cho tao lương thiện ?” là câu nói của Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao. Người ta cứ ngở như đó là câu văn trong một tác phẩm văn học đơn thuần, nhưng có ngờ rằng Chí Phèo kia đâu chỉ là tên gọi của một cá nhân, mà còn là ám chỉ cho cả một lớp người trong xã hội. Và; xã hội thì đời nào cũng như nhau cả, ngay chính trong đời này vẫn còn những Chí Phèo như thế! Có khác chăng là ngữ nghĩa từ “lương thiện” này được thể hiện dưới nhiều mặt khác nhau trong cuộc sống. Khi tiếng chuông đồng hồ đã điểm chính xác 5h30 chiều, tức là vừa đúng y giờ về của những nhân viên công sở mẫn cán, Anh vẫn còn lưu lại bên bàn giấy, cố làm nốt cho xong công việc, chỉnh sửa thêm tí chút proposal thêm phần bắt mắt với hy vọng nhận được cái gật đầu từ client. Một nhân viên mới toanh trong nghề thì còn mẹ gì đâu ngoài nhiệt huyết và đam mê công việc, chứ còn kinh nghiệm?! Xin thưa rằng không! Vì sao? Vì mới ra trường!.  Chị Sếp từ trong phòng riêng đi ra,

Từ lúc bị đuổi học đến khi nhận visa học ở Mỹ

Trong tiếng nhạc pop ballad nhẹ, ánh chiều tà đã dần phai màu, nhường chỗ cho màn đêm đương bổ xuống, nhấp từng ngụm cà phê, Hưng ngồi chờ cái hẹn của mình, chốc chốc lại đưa điện thoại lên xem giờ, mới 10 phút trôi qua mà cảm tưởng như đã tận 10 năm.     Nhờ lũ bạn, cuối cùng cũng được dịp tham gia Rock-storm, chứ bình thường rất ít khi đi mấy cái hội diễn như thế này Đúng 6h15, cậu bạn nó đến, hai thằng đực rựa, khá thân nhưng bao năm qua ít khi gặp nhau được, cho dù là chat chit trên facebook. Cho đến một hôm, Hưng vô tình nhận được cái tin nhắn của thằng bạn nó trên mạng, một tấm ảnh passport cấp phép đi Mỹ, cái màu xanh đậm, đỏ làm nổi bật lên cái tên của thằng bạn nó trong đó, Ng.. Hiếu, thế là cái đứa bạn thân đã bấy lâu không gặp, sắp có thể không bao giờ được gặp thật, một cái hẹn tức tốc được lên lịch, và hôm nay, tại quán cà phê quen thuộc, hai thằng cùng nhau tâm sự, như hai thằng chưa thành đàn ông, nhưng cũng vừa kịp chớm qua tuổi trai trẻ. Trong làn khói thuốc mơ hồ

Trì Hoãn - Căn bệnh trầm kha

Akrasia là một từ ám chỉ trạng thái về một người có những hành động mà không biết chắc việc đó có nên làm hay không. Hàm ý rằng bạn làm việc nào đó hiện tại dù biết mình nên làm việc khác. Akrasia có thể được tạm dịch là sự trì hoãn hoặc thiếu tự chủ. Một vách ngăn Berlin làm cản trở mọi ý định của bạn ngay từ lúc nó mới chỉ là ý nghĩ. Hắn ta, đã đọc đi đọc lại cụm từ giải nghĩa ấy hàng trăm ngàn lần, trong các trang web mà bài nào cũng như bài nào vì một nỗi... copy từ chung một nguồn. Tá lả các bài viết về nguồn cơn của bệnh trì hoãn và vô vàn các cách thức giải quyết chúng. Hẳn là Hắn ta đang gặp phải một sự trì hoãn nào đó và đang cần ngay một phương thức cứu chữa, hay đúng hơn là một căn bệnh trầm kha, một căn bệnh vô hình không lây nhiễm, vì bản thân căn bệnh này đã tự nhen nhóm ở mỗi thâm tâm cá nhân chúng ta, chỉ trực chờ một ngày nào đó, âm thầm bộc phát ra. Bệnh trì hoãn, đã nảy nở từ lâu trong tâm trí hắn, một cách oái ăm, bệnh lại trở nặng vào đúng tuổi 24, cái tuổi th

Ta là ai trong cuộc đời này

Một hôm bước qua thành phố lạ Thành phố đã đi ngủ trưa Đời ta có khi tựa lá cỏ Ngồi hát ca rất tự do..  (Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn) Ngồi nhâm nhi ly cà phê sữa, tại nơi quen thuộc mỗi thứ sáu, làm tôi bình yên hẳn, bao nhiêu khó chịu trong lúc học, đi làm, bạn bè và cả đám bè bạn tạm vơi đi sau mỗi ngụm cà phê. Trong cơn mưa rào sáng sớm, khí lạnh tấp vào mặt vào môi, làm cho cái sự ấm nhẹ từ ly cà phê thật đáng quý biết bao. Làm tôi chợt nhớ đến câu nói của Mông-tơ Crix-tô dành cho Maximilien: "Không có cả hạnh phúc lẫn bất hạnh trên đời này, chỉ có sự so sánh tình trạng này với tình trạng khác, thế thôi. Phải đã từng muốn chết, Maxi-milien ạ, mới biết rằng sống là tốt đẹp biết bao". Dưới mặt bàn vẫn còn đó đống tài liệu dang dở, cái laptop với hàng chục tab đang chờ, cái sự nghiệp báo cáo, tôi cũng chẳng vội vàng vì đằng nào cái sự chây ỳ vốn đã là bản tính của sinh viên, khi bập bẹ bước vào ngưỡng cửa đại học. Từng bản nhạc Trịnh bật lên

#2 TND Muốn chọn người yêu? Hãy bắt đầu từ việc chọn một quyển sách !

#2 TND  Những con người chúng ta gặp đôi lúc cũng như là những quyển sách mới mua vậy, bìa ngoài đẹp có, xấu có, cổ trang có, hiện đại có, và thường thì ta sẽ làm gì nhỉ, bắt đầu tò mò khám phá người bạn mới quen như việc hồi hộp lật từng trang sách vậy, đôi khi chúng ta nghe người khác bàn tán về những người bạn mới quen này, vậy thì sao, chẳng bận tâm, bỏ qua chút do dự ban đầu, tất nhiên là bạn vẫn phải nghiên cứu cuốn sách mới cho dù có đủ thứ ai kia kể về cốt chuyện của nó. Còn người yêu ư! Như ai đó đã từng nói quay lại mối tình cũ chẳng khác nào đọc lại một quyển sách, nhạt nhẽo và mệt mỏi, bạn có thích đọc một quyển sách khi nhớ rõ cốt truyện của nó, tôi thì tôi không tính tới những người hay quên hay bệnh đãng trí của tuổi già, tôi nói với các bạn trẻ chúng ta, những người luôn tràn đầy sự nhiệt huyết trong tình yêu và mang theo mình tính tò mò tột cùng. Hãy bước vào một tiệm sách nhỏ, có thể nhỏ bởi kết cấu không gian, nhưng rõ ràng sự bao hàm kiến thức tro